Números 23 – CST & VCB

Nueva Versión Internacional (Castilian)

Números 23:1-30

Primer oráculo de Balán

1Balán le dijo a Balac: «Edifícame siete altares en este lugar, y prepárame siete novillos y siete carneros». 2Balac hizo lo que Balán le pidió, y juntos ofrecieron un novillo y un carnero en cada altar.

3Entonces Balán le dijo a Balac: «Quédate aquí, al lado de tu holocausto, mientras yo voy a ver si el Señor quiere reunirse conmigo. Luego te comunicaré lo que él me revele». Y se fue a un cerro desierto.

4Dios vino a su encuentro, y Balán le dijo:

―He preparado siete altares, y en cada altar he ofrecido un novillo y un carnero.

5Entonces el Señor puso su palabra en boca de Balán, y le dijo:

―Vuelve adonde está Balac, y repítele lo que te voy a decir.

6Balán regresó y encontró a Balac de pie, al lado de su holocausto, en compañía de todos los jefes de Moab. 7Y Balán pronunció su oráculo:

«De Aram, de las montañas de Oriente,

me trajo Balac, el rey de Moab.

“Ven —me dijo—, maldice por mí a Jacob;

ven, deséale el mal a Israel”.

8¿Pero cómo podré echar maldiciones

sobre quien Dios no ha maldecido?

¿Cómo podré desearle el mal

a quien el Señor no se lo desea?

9Desde la cima de las peñas lo veo;

desde las colinas lo contemplo:

es un pueblo que vive apartado,

que no se cuenta entre las naciones.

10¿Quién puede calcular la descendencia de Jacob,

tan numerosa como el polvo,

o contar siquiera la cuarta parte de Israel?

¡Sea mi muerte como la del justo!

¡Sea mi fin semejante al suyo!»

11Entonces Balac le reclamó a Balán:

―¿Qué me has hecho? Te traje para que lanzaras una maldición sobre mis enemigos, ¡y resulta que no has hecho más que bendecirlos!

12Pero Balán le respondió:

―¿Acaso no debo decir lo que el Señor me pide que diga?

Segundo oráculo de Balán

13Entonces Balac le dijo:

―Por favor, ven conmigo a otro lugar. Desde allí podrás ver solo a una parte del pueblo, y no a todos ellos,23:13 podrás ver solo a una parte del pueblo, y no a todos ellos. Alt. podrás ver al pueblo, ya que ahora solo ves parte de él. y les desearás el mal.

14Así que lo llevó al campo de Zofín en la cumbre del monte Pisgá. Allí edificó siete altares, y en cada uno de ellos ofreció un novillo y un carnero. 15Allí Balán le dijo a Balac: «Quédate aquí, al lado de tu holocausto, mientras yo voy a reunirme con Dios».23:15 con Dios (LXX); allí (TM).

16El Señor se reunió con Balán y puso en boca de este su palabra. Le dijo: «Vuelve adonde está Balac, y repite lo que te voy a decir».

17Balán se fue adonde estaba Balac, y lo encontró de pie, al lado de su holocausto, en compañía de los jefes de Moab. Balac le preguntó:

―¿Qué dijo el Señor?

18Entonces Balán pronunció su oráculo:

«Levántate, Balac, y escucha;

óyeme, hijo de Zipor.

19Dios no es un simple mortal

para mentir y cambiar de parecer.

¿Acaso no cumple lo que promete

ni lleva a cabo lo que dice?

20Se me ha ordenado bendecir

y, si eso es lo que Dios quiere,

yo no puedo hacer otra cosa.

21»Dios no se ha fijado en la maldad de Jacob

ni ha reparado en la violencia de Israel.

El Señor su Dios está con ellos;

y entre ellos se le aclama como rey.

22Dios los sacó de Egipto

con la fuerza de un toro salvaje.

23Contra Jacob no hay brujería que valga,

ni valen las hechicerías contra Israel.

De Jacob y de Israel se dirá:

“¡Mirad lo que Dios ha hecho!”

24Un pueblo se alza como leona;

se levanta como león.

No descansará hasta haber devorado su presa

y bebido la sangre de sus víctimas».

25Balac le dijo entonces a Balán:

―¡Si no los vas a maldecir, tampoco los bendigas!

26Balán le respondió:

―¿Acaso no te advertí que yo repetiría todo lo que el Señor me ordenara decir?

Tercer oráculo de Balán

27Balac le dijo a Balán:

―Por favor, ven conmigo, que te llevaré a otro lugar. Tal vez a Dios le parezca bien que los maldigas desde allí.

28Así que llevó a Balán hasta la cumbre del monte Peor, desde donde puede verse el desierto de Jesimón. 29Allí Balán le dijo:

―Edifícame siete altares en este lugar, y prepárame siete novillos y siete carneros.

30Balac hizo lo que Balán le pidió, y en cada altar ofreció un novillo y un carnero.

Vietnamese Contemporary Bible

Dân Số Ký 23:1-30

Ba-la-am Chúc Phước Ít-ra-ên

1Ba-la-am nói với Ba-lác: “Xin xây bảy bàn thờ tại đây, và đem đến cho tôi bảy con bò đực và bảy con chiên đực.” 2Ba-lác làm theo lời yêu cầu của Ba-la-am, cứ mỗi bàn thờ dâng một con bò và một con chiên.

3Rồi Ba-la-am tâu với Ba-lác: “Xin vua đứng đó, bên cạnh của lễ thiêu mình. Tôi đi đằng này, xem có gặp Chúa Hằng Hữu không; may ra gặp được, tôi sẽ cho vua biết những điều Ngài bảo tôi.” Ba-la-am đi lên một hòn núi trọc, 4Đức Chúa Trời gặp ông ở đó. Ba-la-am thưa: “Tôi có dọn bảy bàn thờ, trên mỗi cái tôi dâng một con bò và một con chiên.”

5Chúa Hằng Hữu phán bảo Ba-la-am về gặp Ba-lác, nói lại những lời Ngài dặn.

6Khi Ba-la-am về, thấy Ba-lác và các trưởng lão Mô-áp vẫn đứng bên cạnh của lễ thiêu. 7Ba-la-am nói tiên tri rằng:

“Ba-lác, vua Mô-áp mời tôi đến từ đất A-ram; từ các dãy núi miền đông.

Ông bảo tôi: ‘Hãy đến nguyền rủa Gia-cốp!

Nhục mạ Ít-ra-ên.’

8Nhưng tôi đâu dám nguyền rủa

người mà Chúa Hằng Hữu không nguyền rủa!

Tôi đâu dám lăng mạ người mà Đức Chúa Trời không lăng mạ!

9Tôi thấy họ từ đỉnh núi;

nhìn họ từ đồi cao.

Họ là một dân tộc sống riêng rẽ,

không chịu trà trộn với các nước khác.

10Con cháu của Gia-cốp nhiều như bụi.

Ai có thể đếm được một phần tư dân số Ít-ra-ên?

Xin cho tôi chết cái chết của người công chính;

xin cho tôi qua đời giống như một người Ít-ra-ên.”

11Vua Ba-lác sửng sốt hỏi Ba-la-am: “Ông làm gì vậy? Ta mời ông đến nguyền rủa quân thù, ông lại đi chúc phước cho họ!”

12Ba-la-am đáp: “Tôi đâu dám ngậm miệng không nói những gì Chúa Hằng Hữu phán bảo tôi!”

Lời Tiên Tri Thứ Hai của Ba-la-am

13Vua Ba-lác lại nói: “Thôi, ông đi với ta đến một nơi khác, từ đó ông sẽ trông thấy một phần của dân ấy. Hãy đứng đó nguyền rủa họ cho ta!” 14Rồi vua đem ông đến cánh đồng Xô-phim, lên đỉnh núi Phích-ga, xây bảy bàn thờ, dâng trên mỗi bàn thờ một con bò và một con chiên.

15Ba-la-am nói: “Xin vua đứng đây bên cạnh của lễ thiêu, để tôi đi gặp Chúa Hằng Hữu.”

16Chúa Hằng Hữu gặp Ba-la-am, bảo ông về nói lại cho Ba-lác nghe những lời Ngài phán dặn.

17Ông về, thấy Ba-lác vẫn đứng bên của lễ thiêu cùng với các trưởng lão Mô-áp. Ba-lác hỏi: “Chúa Hằng Hữu dạy thế nào?”

18Ba-la-am liền đáp:

“Ba-lác, đứng lên nghe đây!

Con trai Xếp-bô, lắng tai nghe lời này!

19Đức Chúa Trời đâu phải loài người để nói dối,

hay để đổi thay ý kiến?

Có bao giờ Ngài nói điều gì rồi không làm không?

20Và đây, tôi lại được lệnh chúc phước;

vì Đức Chúa Trời ban phước họ, tôi làm sao cãi được?

21Ngài không bắt tội Gia-cốp;

cũng chẳng kể Ít-ra-ên là gian tà.

Chúa Hằng Hữu là Đức Chúa Trời ở với họ;

Ngài là Vua lãnh đạo họ.

22Chúa dẫn họ ra khỏi Ai Cập;

họ thấy Ngài dũng mãnh như bò rừng.

23Không ai bùa ếm Gia-cốp nổi;

không tà thuật nào khống chế được Ít-ra-ên.

Vì đây là lúc nói về:

‘Những việc lớn lao Đức Chúa Trời đã làm cho Ít-ra-ên!’

24Như sư tử, họ vùng lên;

chỉ chịu nằm xuống23:24 Nt kìa dân tộc này vùng dậy như sư tử cái, tựa như sư tử đực nhảy vọt lên cao

khi nào đã ăn xong mồi bắt được,

và uống máu kẻ bị giết!”

25Nghe thế, Ba-lác phàn nàn Ba-la-am: “Nếu ông không nguyền rủa thì cũng đừng chúc phước cho họ chứ!”

26Ba-la-am đáp: “Tôi đã thưa trước rồi, tôi chỉ được quyền nói những điều Chúa Hằng Hữu phán bảo tôi.”

Lời Tiên Tri Thứ Ba của Ba-la-am

27Một lần nữa, Vua Ba-lác đề nghị Ba-la-am: “Để ta đem ông đến một nơi khác. Mong rằng lần này ta sẽ làm vừa ý Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ cho ông nguyền rủa họ tại đó.”

28Vậy, Ba-lác đưa Ba-la-am lên đỉnh núi Phê-ô, từ đó nhìn thấy hoang mạc. 29Ba-la-am lại yêu cầu Ba-lác xây bảy bàn thờ, đem đến bảy con bò và bảy con chiên. 30Ba-lác làm theo lời yêu cầu Ba-la-am, và họ lại dâng một con bò, một con chiên trên mỗi bàn thờ.