Eclesiastés 7 – CST & VCB

Nueva Versión Internacional (Castilian)

Eclesiastés 7:1-29

Nueva escala de valores

1Vale más el buen nombre

que el buen perfume.

Vale más el día en que se muere

que el día en que se nace.

2Vale más ir a un funeral

que a un festival.

Pues la muerte es el fin de todo hombre, y los que viven debieran tenerlo presente.

3Vale más llorar que reír;

pues entristece el rostro,

pero le hace bien al corazón.

4El sabio tiene presente la muerte;

el necio solo piensa en la diversión.

5Vale más reprensión de sabios

que lisonja de necios.

6Pues las carcajadas de los necios son como el crepitar de las espinas bajo la olla. ¡Y también esto es absurdo!

7La extorsión entorpece al sabio,

y el soborno corrompe su corazón.

8Vale más el fin de algo

que su principio.

Vale más la paciencia

que la arrogancia.

9No te dejes llevar por el enojo

que solo abriga el corazón del necio.

10Nunca preguntes por qué todo tiempo pasado fue mejor. No es de sabios hacer tales preguntas.

11Buena es la sabiduría sumada a la heredad, y provechosa para los que viven. 12Puedes ponerte a la sombra de la sabiduría o a la sombra del dinero, pero la sabiduría tiene la ventaja de dar vida a quien la posee.

13Contempla las obras de Dios: ¿quién puede enderezar lo que él ha torcido? 14Cuando te vengan buenos tiempos, disfrútalos; pero, cuando te lleguen los malos, piensa que unos y otros son obra de Dios, y que el hombre nunca sabe con qué habrá de encontrarse después.

15Todo esto he visto durante mi absurda vida: hombres justos a quienes su justicia los destruye, y hombres malvados a quienes su maldad les alarga la vida.

16No seas demasiado justo,

ni tampoco demasiado sabio.

¿Para qué destruirte

a ti mismo?

17No hay que pasarse de malo,

ni portarse como un necio.

¿Para qué morir

antes de tiempo?

18Conviene asirse bien de esto,

sin soltar de la mano aquello.

Quien teme a Dios

saldrá bien en todo.

19Más fortalece la sabiduría al sabio

que diez gobernantes a una ciudad.

20No hay en la tierra nadie tan justo

que haga el bien y nunca peque.

21No prestes atención a todo lo que se dice, y así no oirás cuando tu siervo hable mal de ti, 22aunque bien sabes que muchas veces también tú has hablado mal de otros.

Tras la razón de las cosas

23Todo esto lo examiné muy bien y con sabiduría, pues me dispuse a ser sabio, pero la sabiduría estaba fuera de mi alcance. 24Lejos y demasiado profundo está todo cuanto existe. ¿Quién puede dar con ello?

25Volví entonces mi atención hacia el conocimiento, para investigar e indagar acerca de la sabiduría y la razón de las cosas, y me di cuenta de la insensatez de la maldad y la locura de la necedad. 26Y encontré algo más amargo que la muerte: a la mujer que es una trampa, que por corazón tiene una red y por brazos tiene cadenas. Quien agrada a Dios se librará de ella, pero el pecador caerá en sus redes.

27Y dijo el Maestro: «Mirad lo que he hallado al buscar la razón de las cosas, una por una: 28¡que todavía estoy buscando lo que no he encontrado! Ya he dado con un hombre entre mil, pero entre todas las mujeres aún no he encontrado ninguna. 29Tan solo he hallado lo siguiente: que Dios hizo perfecto al género humano, pero este se ha buscado demasiadas complicaciones».

Vietnamese Contemporary Bible

Truyền Đạo 7:1-29

Sống Khôn Ngoan

1Danh tiếng tốt hơn dầu quý giá.

Ngày qua đời hơn hẳn ngày sinh.

2Thà dành thời gian tại tang chế hơn tại yến tiệc. Ai rồi cũng phải chết—vậy người sống hãy để tâm suy nghĩ điều này.

3Buồn bã hơn cười vui,

vì buồn bã luyện lọc lòng chúng ta.

4Người khôn ngoan nghiền ngẫm về sự chết,

trong khi người dại chỉ nghĩ đến vui chơi.

5Thà bị người khôn ngoan chỉ trích

còn hơn được người ngu dại ngợi khen.

6Tiếng cười của người dại chóng qua,

như tiếng nổ lách tách trong lửa.

Đây cũng thật là điều vô nghĩa.

7Của hối lộ khiến người khôn hóa dại,

và nó làm hư hỏng lòng người.

8Kết thúc việc hơn khởi đầu một việc.

Lòng kiên nhẫn hơn tính kiêu căng.

9Đừng vội để lòng mình nóng giận,

vì cơn giận sẵn trong lòng người dại.

10Đừng ước ao “những ngày quá khứ tốt đẹp.”

Vì như thế chẳng phải khôn ngoan chút nào.

11Sự khôn ngoan như kế thừa gia sản.

Cả hai đều ích lợi cho đời sống của người.

12Khôn ngoan và tiền bạc có thể giúp mình có mọi thứ,

nhưng chỉ có khôn ngoan mới cứu được mạng sống mình.

13Hãy suy ngẫm công việc của Đức Chúa Trời,

vì ai có thể làm cho thẳng vật Ngài đã bẻ cong?

14Lúc thịnh vượng hãy nên vui hưởng,

nhưng khi tai biến ập đến, nên biết rằng Đức Chúa Trời cho cả hai điều đó xảy ra.

Nên nhớ rằng ở đời không có gì là chắc chắn.

Khôn Ngoan của Con Người Có Giới Hạn

15Tôi đã thấy mọi điều trong cuộc đời vô nghĩa này, kể cả người tốt chết sớm và người ác sống lâu. 16Vậy, đừng tỏ ra quá tốt hoặc quá khôn! Sao phải tự hại mình? 17Mặt khác, đừng theo đường gian ác. Cũng đừng sống dại khờ! Tại sao phải chết trước hạn kỳ? 18Hãy chú ý những điều chỉ dẫn này, vì bất cứ ai kính sợ Đức Chúa Trời sẽ tránh được cả hai.

19Một người khôn ngoan mạnh hơn mười người lãnh đạo thành.

20Chẳng có một người nào suốt đời làm điều phải mà không phạm tội.

21Đừng chú tâm đến lời nhỏ to—kẻo con sẽ nghe lời của đầy tớ nguyền rủa mình. 22Vì lòng con biết rằng chính con cũng hay nguyền rủa người khác.

23Tôi cố gắng hết sức để trí khôn hướng dẫn mọi suy nghĩ và hành động mình. Tôi tự nói: “Tôi kiên quyết trở nên khôn ngoan.” Nhưng sự khôn ngoan vẫn ở quá xa.

24Sự khôn ngoan ở nơi xa thẳm và khó tìm được? 25Tôi tìm kiếm khắp nơi, quyết tâm tìm kiếm sự khôn ngoan và tìm hiểu nguyên lý muôn vật. Tôi đã quyết tâm để chứng tỏ rằng gian ác là ngu dốt và dại dột là điên rồ.

26Tôi nhận thấy một người đàn bà quyến rũ là một cái bẫy cay đắng hơn sự chết. Tình nàng là bẫy lưới, và đôi tay mềm của nàng là dây xích. Những ai đẹp lòng Đức Chúa Trời sẽ thoát khỏi tay nàng, còn người tội lỗi sẽ rơi vào bẫy của nàng.

27Người Truyền Đạo nói: “Đây là kết luận của tôi. Tôi nhận thấy điều này sau khi xem xét kỹ lưỡng từ nhiều khía cạnh. 28Dù tôi đã tìm kiếm nhiều lần, tôi vẫn không tìm được điều mình đang tìm kiếm. Trong một nghìn người đàn ông, chỉ có một người là ngay thẳng, còn trong tất cả người đàn bà, chẳng có một người nào! 29Nhưng tôi tìm được điều này: Đức Chúa Trời tạo dựng con người ngay thẳng, nhưng loài người lại đi theo con đường xấu của riêng mình.”