傳道書 5 – CCBT & VCB

Chinese Contemporary Bible (Traditional)

傳道書 5:1-20

敬畏上帝

1你進入上帝的殿時要小心謹慎,近前傾聽勝過愚人獻祭,因為他們不知道自己是在作惡。 2在上帝面前不要冒失開口,不可急於發言,因為祂在天上,你在地上。所以,你要少言寡語。 3事務繁雜,夜裡多夢;多言多語,顯出愚昧。 4你向上帝許願,不可遲遲不還,因為祂不喜歡這樣的愚人。要還所許的願。 5與其許了願不還,倒不如不許。 6不要在言語上犯罪,也不要在祭司5·6 祭司」希伯來文是「使者」。面前說許錯了願。為什麼用言語惹上帝發怒,以致祂摧毀你手中的工作呢? 7多夢多言都是虛空。你只要敬畏上帝!

財富虛空

8若你在某地看見窮人受欺壓,公平正義被扭曲,不要震驚,因為官上有官,在眾官之上還有更高的官。 9況且,地的出產滋養萬物,就是君王也需要從田地得到供應。 10貪愛錢財的,金銀不能使他滿足;貪圖富裕的,再多的利益也不能叫他稱心。這也是虛空! 11財富增加,消費的人也增加,這對財富的主人有什麼益處呢?只是過眼雲煙罷了! 12勞力的人不管吃多吃少,總是睡得香甜;富人的萬貫家財卻害得他不能成眠。 13我看到日光之下有一件可悲的事:有人積攢財寶,反而害了自己。 14經營不善,便財富盡失,什麼也不能留給兒子。 15人怎樣從母腹空空而來,也必照樣空空而去;勞碌一生,什麼也不能帶走。 16這是多麼可悲啊!人怎樣來,也要怎樣去,為風勞碌有什麼益處呢? 17他一生活在黑暗中,飽受煩惱、病痛和憤怒的困擾。 18我認為人生最美最善的是,在上帝所賜的短暫歲月中盡情吃喝,享受自己在日光之下勞苦得來的成果。因為這是人當得的。 19上帝不單給人財富,也叫他能吃能喝,享用自己所當得的,並在勞碌中得到快樂,這都是上帝的恩賜。 20他不用擔憂自己壽命的長短,因為上帝使他心裡充滿喜樂。

Vietnamese Contemporary Bible

Truyền Đạo 5:1-20

Cẩn Trọng trong Đường Lối Đức Chúa Trời

1Khi con vào nhà Đức Chúa Trời, hãy lắng nghe và im lặng hơn là dâng của lễ ngu dại lên Đức Chúa Trời mà không nhận biết lỗi lầm mình. 2Đừng hấp tấp hứa nguyện, và đừng vội vàng trình những sự việc trước mặt Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời ở trên trời, còn con ở dưới đất. Vậy hãy nói lời ngắn gọn.

3Nhiều lo nghĩ khiến con chiêm bao; quá nhiều lời khiến con thành ngu dại.

4Khi con hứa nguyện với Đức Chúa Trời, phải thực hiện ngay, vì Đức Chúa Trời không hài lòng những người dại dột. Hãy làm trọn điều đã hứa với Ngài. 5Thà không nói gì còn hơn là hứa rồi không làm. 6Đừng để miệng con gây cho con phạm tội. Cũng đừng biện bạch với sứ giả Đền Thờ rằng lời con hứa nguyện là lầm lẫn. Điều đó sẽ làm Đức Chúa Trời nổi giận, và Ngài sẽ quét sạch mọi thứ con đã làm.

7Đừng mơ mộng xa vời, không thực tế và cũng đừng nói năng rườm rà, rỗng tuếch. Phải kính sợ Đức Chúa Trời.

Của Cải Hư Ảo

8Đừng ngạc nhiên nếu con thấy cảnh người nghèo bị áp bức và công lý bị chà đạp trong xứ. Vì mỗi công chức đều phục vụ người cao cấp hơn mình, cấp này lại phục vụ cấp khác cao hơn nữa. 9Ngay cả một vị vua cày cấy ruộng đất cũng vì ích lợi của mình!

10Người tham tiền bạc chẳng bao giờ thấy đủ. Thật vô nghĩa biết bao khi nghĩ rằng của cải mang lại hạnh phúc thật! 11Càng có nhiều tiền, càng có nhiều người tiêu xài. Vậy có của cải ích lợi gì—ngoại trừ việc ngắm nhìn nó.

12Người làm lụng nặng nhọc được giấc ngủ ngon, dù ăn ít hay nhiều. Còn người giàu vì lo nghĩ đến của cải nên ngủ chẳng yên giấc.

13Có một tai họa nghiêm trọng tôi thấy dưới mặt trời. Tài sản tích trữ quay lại làm hại người thu góp tài sản. 14Vì người để tiền kinh doanh vào nơi mạo hiểm, và của mọi thứ đều tiêu tan. Cuối cùng, chẳng còn gì để lại cho con cái. 15Tất cả chúng ta lìa đời trần truồng với hai bàn tay trắng như trong ngày chúng ta sinh ra. Chúng ta không thể mang gì theo được.

16Cái họa này thật rất nghiêm trọng. Con người ra đời thể nào thì khi lìa đời cũng thể ấy. Tất cả việc làm khó nhọc của họ là hư không—như làm việc cho gió. 17Suốt đời người ấy sống trong tăm tối—thất vọng, chán nản, và giận dữ.

18Tuy nhiên, tôi thấy một điều, ít nhất có một điều tốt. Thật tốt cho người ăn, uống, và tận hưởng công khó của mình dưới mặt trời trong cuộc đời ngắn ngủi Đức Chúa Trời ban cho họ, và đó là phần họ được hưởng. 19Vậy thì còn gì tốt hơn nếu nhận được của cải từ Đức Chúa Trời và có sức khỏe tốt để sử dụng nó. Tận hưởng của cải do mình làm ra và nhận lấy phần mình—đây quả thật là món quà từ Đức Chúa Trời. 20Đức Chúa Trời khiến đời sống người đầy an vui để người không còn thời gian lo nghĩ về quá khứ.