约伯记 4 – CCB & VCB

Chinese Contemporary Bible (Simplified)

约伯记 4:1-21

以利法的责难

1提幔以利法回答说:

2“若有人向你进言,

你会厌烦吗?

可是,谁能忍住不说呢?

3你曾教导许多人,

使无力的手强壮。

4你的话使人免于跌倒,

你使颤抖的膝硬朗。

5但现在苦难一来,

你便灰心丧胆;

灾祸来临,

你便惊慌失措。

6你敬畏上帝还没有信心吗?

你行为纯全还没有盼望吗?

7你想一想,

哪有无辜的人灭亡?

哪有正直的人遭殃?

8据我所见,

播恶收恶,

种祸得祸。

9他们被上帝的气息所毁,

被上帝的怒气所灭。

10狮子咆哮,猛狮吼叫,

壮狮的牙齿被敲掉。

11雄狮因无食而死,

母狮的幼崽离散。

12“有信息暗暗地传给我,

一声低语传入我耳中。

13夜间人们沉睡的时候,

在搅扰思绪的异象中,

14恐惧袭来,

令我战栗不已,

全身发抖。

15有灵从我脸上拂过,

使我毛骨悚然。

16那灵停住,

我无法辨认其模样。

眼前出现一个形状,

寂静中听见有声音说,

17‘在上帝面前,世人岂算得上公义?

在创造主面前,凡人岂算得上纯洁?

18连上帝的仆人都无法令祂信任,

连祂的天使都被祂找出过错,

19更何况源自尘土、

住在土造的躯壳里、

脆弱如蛾的世人呢?

20早晚之间,他们便被毁灭,

永远消逝,无人察觉。

21他们帐篷的绳索被拔起,

他们毫无智慧地死去。’

Vietnamese Contemporary Bible

Gióp 4:1-21

Ê-li-pha Đáp Lời Gióp Lần Thứ Nhất

1Ê-li-pha, người Thê-man, đáp lời Gióp:

2“Anh có thể kiên nhẫn để nghe tôi nói vài lời chứ?

Vì ai có thể yên lặng mãi được?

3Bấy lâu nay anh từng khuyên dạy nhiều người;

anh đã giúp người yếu trở nên mạnh mẽ.

4Lời anh nói đã nâng đỡ người bị vấp ngã;

anh đã làm vững mạnh những đầu gối run rẩy.

5Nhưng nay khi tai họa xảy ra, anh đã nản lòng.

Anh đã hoảng kinh khi nó vừa chạm đến anh.

6Chẳng phải lòng kính sợ Đức Chúa Trời giúp anh tự tin sao?

Chẳng lẽ đời sống trọn lành của anh không còn là niềm hy vọng?

7Hãy dừng lại và suy nghĩ! Có người vô tội nào bị chết mất không?

Có ai vô tội mà bị hư vong?

Có khi nào người công chính bị hủy diệt?

8Theo như tôi thấy chỉ những ai trồng tai họa

và nuôi dưỡng tội ác mới bị hủy diệt.

9Họ tiêu tan trước hơi thở của Đức Chúa Trời.

Và hư vong lúc thịnh nộ Ngài tuôn ra.

10Tiếng gầm thét hung hăng của sư tử im bặt,

nanh của sư tử cũng sẽ bị bẻ gẫy.

11Sư tử hung mạnh sẽ chết vì thiếu mồi,

và đàn sư tử con sẽ tan tác.

12Một sự thật đến với tôi trong bí mật,

như tiếng thì thầm trong tai tôi.

13Nó đến với tôi trong khải tượng lo âu lúc đêm khuya

khi mọi người đang chìm sâu trong giấc ngủ.

14Nỗi sợ hãi kềm chặt tôi,

và xương cốt tôi run lẩy bẩy.

15Có một vị thần đi ngang qua mặt tôi,

và tôi khiếp đảm đến dựng tóc gáy.

16Thần dừng lại, nhưng tôi không thấy rõ dạng hình.

Chỉ là một hình thể trước mắt tôi.

Trong yên lặng, tôi nghe một giọng nói:

17‘Người phàm có thể công chính trước mặt Đức Chúa Trời chăng?

Liệu có ai trong sạch trước mặt Đấng Sáng Tạo?’

18Nếu Đức Chúa Trời không tin tưởng các thiên sứ của Ngài,

và phạt các sứ giả của Ngài vì ngu dại,

19thì làm sao Ngài tin được vào loài người vốn được tạo nên bằng đất sét!

Họ được làm từ cát bụi, và dễ bị nghiền nát như loài sâu mọt.

20Họ sống buổi rạng đông và chết mất lúc hoàng hôn,

tan biến vĩnh viễn không ai biết đến!

21Dây lều của họ bị kéo đứt và lều sụp xuống,

và họ chết mà chẳng được chút khôn ngoan.”