撒母耳记下 2 – CCB & VCB

Chinese Contemporary Bible (Simplified)

撒母耳记下 2:1-32

大卫做犹大王

1这事以后,大卫求问耶和华:“我可以回到犹大的城邑吗?”耶和华说:“可以。”大卫又问:“我应该回到哪一座城呢?”耶和华说:“希伯仑。” 2大卫就带着他的两个妻子耶斯列亚希暖迦密拿八的遗孀亚比该,一起上到希伯仑3他还把部下和他们的家属一起带去,住在希伯仑地区的城邑。 4犹大人到希伯仑膏立大卫犹大支派的王。

大卫听说是基列·雅比人埋葬了扫罗5就派人去告诉他们:“你们这样厚待你们的主人扫罗,把他安葬,愿耶和华赐福给你们! 6愿耶和华以慈爱和信实待你们,我也会厚待你们,因为你们做了这事。 7现在你们的主扫罗已经死了,犹大支派已经膏立我做他们的王,你们要刚强勇敢。”

大卫家与扫罗家争战

8那时,扫罗的元帅尼珥的儿子押尼珥带着扫罗的儿子伊施波设过河来到玛哈念9立他为王统治基列亚书利耶斯列以法莲便雅悯以色列其余的地方。 10扫罗的儿子伊施波设四十岁登基,统治以色列两年。犹大支派则跟随大卫11大卫希伯仑做王统治犹大支派七年半。

12有一次,尼珥的儿子押尼珥带领扫罗的儿子伊施波设的军队,从玛哈念前往基遍13洗鲁雅的儿子约押带领大卫的军队出来,在基遍池与他们相遇。一方坐在池这边,一方坐在池那边。 14押尼珥约押说:“让双方的青年起来在我们面前较量一下吧。”约押说:“好啊。” 15于是,双方都选了十二人出来, 16他们各自抓住对方的头发,用刀刺对方的肋旁,同归于尽。于是基遍的那个地方叫“刀田”。 17那天,两军恶战,押尼珥以色列人被大卫的人马杀败。 18当时,洗鲁雅的三个儿子约押亚比筛亚撒黑都在场。亚撒黑跑得飞快如鹿, 19他跟在押尼珥后面,不偏不离,穷追不舍。 20押尼珥回头问道:“你是亚撒黑吗?”亚撒黑说:“正是。” 21押尼珥说:“你去追赶别人,夺取他的兵器吧。”但亚撒黑还是穷追不舍。 22押尼珥又对他说:“快走开吧,非逼我杀你吗?我若杀了你,还有何颜面见你哥哥约押呢?” 23亚撒黑还是不肯罢休。押尼珥就用枪柄刺入他的肚腹,穿透了他的后背,他便倒地身亡。众人赶到那里,都停了下来。

24约押亚比筛却继续追赶押尼珥。太阳落山时,他们追到了基亚附近的亚玛山,通往基遍旷野的路旁。 25便雅悯人在押尼珥的带领下聚集在一个山头上。 26押尼珥约押喊道:“我们非要无休止地杀下去吗?难道你不知道这样下去必有苦果吗?你什么时候才命你的人停止追杀自己的同胞呢?” 27约押说:“我凭永活的上帝起誓,你要是不这样说,我们会一直追到天亮。” 28于是,约押吹响号角,所有的人便停止了战斗,不再追赶以色列的军队。

29押尼珥和随从连夜赶路,穿过了亚拉巴,过了约旦河,第二天又马不停蹄地走了一个上午,回到玛哈念30约押追赶押尼珥回来后细点人数,发现除亚撒黑外还损失了十九个人。 31大卫的军队杀了三百六十个跟随押尼珥便雅悯人。 32约押和他的随从把亚撒黑送到伯利恒,葬在他父亲的坟墓里。然后,他们整夜赶路,黎明的时候回到了希伯仑

Vietnamese Contemporary Bible

2 Sa-mu-ên 2:1-32

Đa-vít Được Xức Dầu Làm Vua Giu-đa

1Sau đó, Đa-vít cầu hỏi Chúa Hằng Hữu: “Con có nên đến thành nào trong đất Giu-đa không?”

Chúa Hằng Hữu phán: “Nên.”

Đa-vít hỏi: “Thưa, con phải đến thành nào?”

Chúa Hằng Hữu đáp: “Đến Hếp-rôn.”

2Vậy ông đến Hếp-rôn với hai vợ là A-hi-nô-am, người Gít-rê-ên và A-bi-ga-in, người Cát-mên, trước kia là vợ của Na-banh, 3cùng các thuộc hạ và gia đình họ. 4Người Giu-đa đến yết kiến Đa-vít rồi xức dầu tôn ông làm vua Giu-đa.

Được biết người Gia-be xứ Ga-la-át đã mai táng Sau-lơ, 5Đa-vít sai người đến bày tỏ lòng biết ơn: “Xin Chúa Hằng Hữu ban phước lành cho anh em vì đã trung thành với vua, táng xác người. 6Xin Chúa Hằng Hữu lấy tình thương và sự chân thành đối xử với anh em. Ta cũng sẽ hậu đãi anh em vì việc anh em làm. 7Bây giờ, anh em mạnh bạo can đảm lên, vì dù Vua Sau-lơ đã mất, nhưng người Giu-đa đã xức dầu cho ta làm vua.”

Ích-bô-sết Lên Ngôi Vua Ít-ra-ên

8Trong lúc đó, Áp-ne, con Nê-rơ, tướng chỉ huy quân đội Sau-lơ, hộ tống một người con Sau-lơ là Ích-bô-sết chạy qua Ma-ha-na-im. 9Tại đây, Ích-bô-sết được tôn làm vua cai trị các xứ Ga-la-át, A-sua, Gít-rê-ên, Ép-ra-im, Bên-gia-min, và những phần đất còn lại của Ít-ra-ên.

10Khi lên ngôi Ích-bô-sết được bốn mươi tuổi và trị vì Ít-ra-ên được hai năm. Chỉ có nhà Giu-đa theo Đa-vít mà thôi. 11Trong lúc đó Đa-vít cai trị Giu-đa và tiếp tục đóng đô tại Hếp-rôn bảy năm rưỡi.

Chiến Tranh Giữa Ít-ra-ên và Giu-đa

12Một hôm, Áp-ne từ Ma-ha-na-im chỉ huy quân đội của Ích-bô-sết hành quân tới Ga-ba-ôn. 13Giô-áp, con Xê-ru-gia, cũng kéo quân Đa-vít tới địa phương này. Hai bên đóng quân đối diện nhau gần hồ nước Ga-ba-ôn; mỗi phe một bên hồ.

14Áp-ne đề nghị với Giô-áp: “Ta cho các thanh niên ra đấu võ làm trò đi!”

Giô-áp đồng ý. 15Vậy mỗi bên chọn mười hai người ra đấu. Mười hai người Bên-gia-min, phe Ích-bô-sết, con trai Sau-lơ ra đối địch với mười hai bộ hạ của Đa-vít. 16Mỗi người nắm đầu đối thủ, đâm gươm vào hông, tất cả cùng nhau ngã xuống. Từ đó, nơi này ở Ga-ba-ôn mang tên là Cánh Đồng Gươm.

17Sau đó hai bên bắt đầu trận chiến. Cuộc chiến hôm ấy vô cùng ác liệt. Cuối cùng Áp-ne và quân đội Ít-ra-ên bị quân đội Đa-vít đánh bại.

A-sa-ên Qua Đời

18Cả ba con trai Xê-ru-gia đều có mặt hôm ấy: Giô-áp, A-bi-sai, và A-sa-ên. A-sa-ên có tài chạy nhanh như linh dương 19nên đuổi theo sát Áp-ne, không rời một bước. 20Áp-ne quay lại, hỏi: “A-sa-ên đó phải không?”

Ông đáp: “Thưa phải.”

21Áp-ne cánh cáo: “Hãy đi đánh một người khác! Chọn một trong đám thanh niên rồi tước khí giới của hắn.” Nhưng A-sa-ên không chịu rời Áp-ne.

22Áp-ne cảnh cáo: “Đừng theo ta nữa. Ta không muốn giết ngươi đâu, vì nếu thế làm sao còn nhìn mặt anh ngươi là Giô-áp được?”

23Nhưng A-sa-ên vẫn không chịu nghe, nên bị Áp-ne lấy cán giáo đâm vào bụng, xuyên thấu lưng. A-sa-ên ngã xuống và chết tại đó. Mọi người khi đến chỗ A-sa-ên nằm đều dừng lại.

24Nhưng Giô-áp và A-bi-sai tiếp tục đuổi theo Áp-ne. Khi họ đến đồi A-ma gần Ghi-a, trên đường đi hoang mạc Ga-ba-ôn, mặt trời bắt đầu lặn. 25Lúc ấy, lính Bên-gia-min theo Áp-ne bắt đầu chấn chỉnh lại hàng ngũ, trấn giữ đỉnh đồi này.

26Áp-ne nói vọng xuống cho Giô-áp nghe: “Gươm đao tiếp tục cho đến bao giờ? Kết quả cuộc tàn sát này sẽ thảm hại cay đắng đến đâu? Đến bao giờ ông mới thu quân không đuổi theo anh em mình nữa?”

27Giô-áp đáp: “Tôi thề có Đức Chúa Trời, nếu ông không yêu cầu, chúng tôi sẽ tiếp tục cuộc săn đuổi này cho đến sáng mai.” 28Giô-áp thổi kèn và quân ông không đuổi theo quân Ít-ra-ên nữa. Trận chiến chấm dứt.

29Áp-ne dẫn quân đi suốt đêm, vượt Thung Lũng A-ra-ba, băng sông Giô-đan, qua miền Bít-rôn, và về đến Ma-ha-na-im.

30Giô-áp kiểm kê quân số, thấy phe Đa-vít chỉ thiếu 19 người cộng với A-sa-ên. 31Nhưng phía Áp-ne có đến 360 người bị giết, tất cả là người Bên-gia-min. 32Giô-áp và thuộc hạ đem xác A-sa-ên về Bết-lê-hem, chôn vào khu mộ của cha ông, rồi đi thâu đêm và về đến Hếp-rôn vừa lúc rạng đông.