列王纪上 12 – CCB & VCB

Chinese Contemporary Bible (Simplified)

列王纪上 12:1-33

北方支派背叛罗波安

1罗波安前往示剑,因为以色列人都去了那里,要立他为王。 2尼八的儿子耶罗波安曾为了躲避所罗门王而逃往埃及,并一直住在那里。他听到消息后,便返回以色列3以色列人派人去请他,他就和以色列会众去见罗波安,说: 4“你父亲使我们负担沉重,求你减轻我们的负担吧,我们一定效忠你。”

5罗波安对他们说:“你们先回去,三天之后再来见我。”众人就离开了。

6罗波安王去征询曾服侍他父亲所罗门的老臣的意见,说:“你们认为我该怎样回复众民?” 7他们建议说:“现今王若像仆人一样服侍民众,对他们好言相待,他们会永远做王的仆人。”

8罗波安却没有采纳老臣的意见。他又去征询那些和他一起长大的青年臣僚的意见, 9说:“民众求我减轻我父亲加给他们的重担。你们认为我该怎样回复他们?”

10他们说:“民众说你父亲使他们负担沉重,请求你减轻他们的负担。你可以这样回复他们,‘我的小指头比我父亲的腰还粗。 11我父亲使你们负重担,我要使你们负更重的担子;我父亲用鞭子打你们,我要用刺鞭打你们。’”

12过了三天,耶罗波安和民众遵照罗波安王的话来见他。 13-14王没有采纳老臣的建议,而是照青年臣僚的建议,疾言厉色地对他们说:“我父亲使你们负重担,我要使你们负更重的担子!我父亲用鞭子打你们,我要用刺鞭打你们!” 15王不听民众的请求。这事是出于耶和华的旨意,为要应验祂借示罗亚希雅先知对尼八的儿子耶罗波安说的话。

16以色列人见王不听他们的请求,就说:

“我们与大卫有何相干?

我们与耶西的儿子没有关系!

以色列人啊,各自回家吧!

大卫家啊,自己照顾自己吧!”

于是,以色列人各自回家了。 17但住在犹大城邑的以色列人仍受罗波安统治。 18罗波安王派劳役总管亚多兰以色列人那里,以色列人却用石头打死了他,罗波安王连忙上车逃回耶路撒冷19从此,以色列人反叛大卫家,一直到今天。 20以色列人听说耶罗波安回来了,就请他到会众面前,拥立他做以色列人的王。只有犹大支派仍然效忠大卫家。

21罗波安回到耶路撒冷,从犹大便雅悯支派召集了十八万精兵,要攻打以色列人,收复全国。 22然而,上帝对祂的仆人示玛雅说: 23“你去告诉所罗门的儿子犹大罗波安犹大便雅悯支派的人以及其他民众, 24耶和华这样说,‘你们不要上去与以色列同胞交战,都回家吧!今日的景况是出于我的旨意。’”众人听从了耶和华的话,各自回家去了。

耶罗波安背弃上帝

25耶罗波安以法莲山区修建示剑城,住在那里。他后来又去修建毗努伊勒26他心想:“国权恐怕会重归大卫家。 27若百姓去耶路撒冷,在耶和华的殿献祭,他们的心必重新归向他们的主——犹大罗波安。他们会杀了我,然后投奔犹大罗波安。” 28他征询臣僚的意见后,就铸造了两个金牛犊,对民众说:“以色列人啊,你们上耶路撒冷敬拜太麻烦了。这两个金牛犊就是领你们出埃及的神明。” 29他把一个金牛犊安置在伯特利,另一个安置在30这使民众陷入罪中,因为他们开始到去拜金牛犊。

31耶罗波安又在高岗上修建神庙,任命各样的人做祭司,他们并非利未人。 32耶罗波安规定每年八月十五日为节期,好像犹大的节期一样。他自己在伯特利的祭坛上向金牛犊献祭烧香,又派神庙的祭司在献祭中司职。 33在八月十五日,就是他私自为以色列人定为节期的日子,他在伯特利的祭坛上烧香。

Vietnamese Contemporary Bible

1 Các Vua 12:1-33

Các Đại Tộc Miền Bắc (Ít-ra-ên) Tách Khỏi Nhà Đa-vít

1Rô-bô-am đến Si-chem và toàn dân tập họp tại đó để cử hành lễ đăng quang. 2Giê-rô-bô-am, con Nê-bát, nhận được tin này khi đang ở Ai Cập, nơi ông chạy trốn Vua Sa-lô-môn. 3Các lãnh đạo của Ít-ra-ên mời Giê-rô-bô-am về nước, và ông hướng dẫn các đại diện dân chúng đến gặp Rô-bô-am và trình bày như sau: 4“Vua cha đã bắt chúng tôi làm việc nặng nề. Bây giờ, nếu vua giảm nhẹ trách nhiệm cho chúng tôi, chúng tôi xin phục vụ vua.”

5Rô-bô-am đáp: “Ba ngày nữa trở lại đây, ta sẽ trả lời.” Mọi người ra về.

6Vua Rô-bô-am hỏi ý kiến những người cao niên trước kia làm cố vấn cho Sa-lô-môn, cha mình: “Các ông nghĩ tôi nên trả lời thế nào?”

7Họ đáp: “Nếu bây giờ vua chịu khó phục vụ dân, đối xử tử tế với họ, họ sẽ thần phục vua mãi mãi.”

8Vua không nghe lời khuyên của những bậc cao niên, nhưng đi bàn với những người trẻ, đồng trang lứa và thân cận với mình. 9Rô-bô-am hỏi: “Dân chúng muốn ta giảm bớt gánh nặng cho họ, các anh em nghĩ sao?”

10Nhóm trẻ đáp: “Vua nên trả lời thế này: ‘Ngón tay út của ta còn lớn hơn lưng cha ta. 11Nếu cha ta bắt các ngươi làm việc nặng nề, ta sẽ gia tăng công tác cho nặng nề hơn. Cha ta dùng roi để trừng trị, ta sẽ dùng bò cạp!’”

12Ba ngày sau, Giê-rô-bô-am và dân chúng trở lại gặp Rô-bô-am. 13Vua không theo lời khuyên của những người cao tuổi, nhưng giở giọng gay gắt, trả lời theo cách 14những người trẻ cố vấn: “Cha ta bắt các ngươi làm việc nặng nề, ta sẽ bắt các ngươi làm nặng nề hơn nữa. Cha ta dùng roi để trừng trị, ta sẽ dùng bò cạp!”

15Vua không nghe lời thỉnh cầu của dân, vì Chúa Hằng Hữu tể trị các diễn biến để làm ứng nghiệm lời Ngài đã dùng A-hi-gia, người Si-lô, nói với Giê-rô-bô-am, con Nê-bát.

16Khi thấy vua từ khước thỉnh cầu của họ, người Ít-ra-ên nói:

“Chúng ta chẳng có phần gì với Đa-vít!

Không thừa hưởng gì nơi con trai Gie-sê cả.

Anh em Ít-ra-ên ơi, về đi thôi!

Từ nay Đa-vít ơi, hãy liệu lấy việc nhà của ông!”

Vậy, người Ít-ra-ên ai nấy trở về trại mình. 17Chỉ còn lại những người ở trong đại tộc Giu-đa thần phục Rô-bô-am.

18Vậy, Rô-bô-am sai A-đô-ram đi tái lập trật tự của nhóm lao công, nhưng A-đô-ram bị dân chúng Ít-ra-ên ném đá chết. Vua Rô-bô-am vội vàng lên xe chạy trốn về Giê-ru-sa-lem. 19Từ đó về sau, người Ít-ra-ên tiếp tục chống lại các vua dòng Đa-vít.

20Khi hay tin Giê-rô-bô-am từ Ai Cập trở về, dân chúng Ít-ra-ên liền tổ chức đại hội, mời ông đến dự, và tôn ông làm vua Ít-ra-ên. Chỉ có đại tộc Giu-đa trung thành với nhà Đa-vít.

Lời Tiên Tri của Sê-ma-gia

21Về đến Giê-ru-sa-lem, Rô-bô-am triệu tập quân sĩ thuộc đại tộc Giu-đa và Bên-gia-min, chọn 180.000 người định đem đi đánh các đại tộc khác của Ít-ra-ên để khôi phục vương quyền.

22Đức Chúa Trời phán bảo Sê-ma-gia, người của Đức Chúa Trời, như sau: 23“Hãy nói với Rô-bô-am, con Sa-lô-môn, vua Giu-đa, và người thuộc hai đại tộc Giu-đa, Bên-gia-min cùng mọi người khác rằng: 24Chúa Hằng Hữu cấm các ngươi đi đánh anh em mình là người Ít-ra-ên. Mỗi người phải trở về nhà mình, vì việc này do Ta định liệu.” Mọi người vâng lời Chúa; ai về nhà nấy.

Giê-rô-bô-am Đặt Tượng Bò Vàng

25Giê-rô-bô-am xây thành Si-chem trên núi Ép-ra-im và đóng đô tại đó. Sau đó, vua xây thành Phê-ni-ên. 26Giê-rô-bô-am tự nghĩ: “Không khéo nước lại rơi về tay nhà Đa-vít. 27Chừng nào dân chúng còn đi lên Giê-ru-sa-lem dâng lễ vật lên Chúa Hằng Hữu trong Đền Thờ, họ sẽ trở lòng theo chủ cũ, quay lại giết ta để phục vụ Rô-bô-am, vua Giu-đa.”

28Sau khi tham khảo ý kiến với các cố vấn, vua quyết định làm hai tượng bò con bằng vàng. Vua nói với dân chúng: “Các ngươi phải đi Giê-ru-sa-lem thật xa xôi vất vả. Bây giờ có thần của Ít-ra-ên đây, thần đã đem các ngươi ra khỏi Ai Cập.”

29Vua đặt một tượng ở Bê-tên và một ở Đan. 30Vua làm cho dân phạm tội, vì họ thờ các tượng ấy.12:30 Nt Điều này trở nên tội lỗi, vì dân đến trước tượng xa tận Đan

31Vua còn xây đền miếu trên các ngọn đồi, bổ nhiệm thầy tế lễ trong hàng thường dân chứ không chọn người Lê-vi. 32Giê-rô-bô-am lập một kỳ lễ vào ngày rằm tháng tám như lễ tổ chức tại Giu-đa. Tại Bê-tên vua cũng dâng sinh tế như ông đã làm và lập những thầy tế lễ của các miếu mà vua đã xây. 33Vào dịp này, vua dâng sinh tế trên bàn thờ và dâng hương cho tượng bò con mình làm ở Bê-tên. Vua cũng bổ nhiệm các thầy tế lễ phụ trách các miếu trên đồi.