2 Царств 5 – CARST & VCB

Священное Писание (Восточный перевод), версия для Таджикистана

2 Царств 5:1-25

Довуд становится царём всего Исроила

(1 Лет. 11:1-3)

1Все роды Исроила пришли к Довуду в Хеврон и сказали:

– Мы – твоя плоть и кровь. 2Даже прежде, когда нашим царём был Шаул, ты водил исроильтян в бой. И Вечный сказал тебе: «Ты будешь пасти Мой народ Исроил и станешь его правителем».

3Когда все старейшины Исроила пришли к царю Довуду в Хеврон, он заключил с ними в Хевроне соглашение перед Вечным, и они помазали Довуда в цари над Исроилом.

4Довуду было тридцать лет, когда он стал царём, и правил он сорок лет. 5В Хевроне он правил Иудеей семь лет и шесть месяцев, а в Иерусалиме он правил всем Исроилом и Иудеей тридцать три года.

Довуд захватывает Иерусалим

(1 Лет. 11:4-9; 14:1-2)

6Царь со своими людьми пошёл на Иерусалим против живших там иевусеев. Иевусеи сказали Довуду:

– Ты не войдёшь сюда, тебя отгонят даже слепые и хромые.

Они думали: «Довуд не сможет войти сюда». 7Но Довуд захватил крепость Сион, что ныне Город Довуда.

8В тот день Довуд сказал:

– Пусть всякий разящий иевусеев проберётся к этим «хромым и слепым», которых ненавидит Довуд5:8 Или: «которые ненавидят Довуда»., через водопроводный туннель.

(Поэтому и говорится: «Слепой и хромой не войдут в дом».)

9Довуд обосновался в крепости и назвал её Городом Довуда. Он обстроил её кругом от Милло5:9 Милло – с языка оригинала переводится как «насыпь». Возможно, что это были какие-то городские укрепления. и внутри. 10Довуд становился всё сильнее и сильнее, потому что с ним был Вечный, Бог Сил.

11Хирам, царь Тира, отправил к Довуду послов, кедровые брёвна, а также плотников и каменщиков, которые построили Довуду дворец. 12И Довуд понял, что Вечный утвердил его царём над Исроилом и вознёс его царство ради Своего народа Исроила.

Другие сыновья Довуда

(1 Лет. 3:5-8; 14:3-7)

13Покинув Хеврон, Довуд взял себе в Иерусалиме ещё наложниц и жён, и у него родились ещё сыновья и дочери. 14Вот имена детей, которые родились у него в Иерусалиме: Шаммуа, Шовав, Нафан, Сулаймон, 15Ивхар, Элишуа, Нефег, Иафия, 16Элишама, Элиада и Элифелет.

Поражения филистимлян

(1 Лет. 14:8-17)

17Услышав о том, что Довуд помазан в цари над Исроилом, все филистимляне отправились искать его, но Довуд узнал об этом и спустился в крепость. 18Филистимляне пришли и расположились в долине Рефаим.

19И Довуд спросил Вечного:

– Идти ли мне на филистимлян? Отдашь ли Ты их мне?

Вечный ответил ему:

– Иди, Я непременно отдам филистимлян в твои руки.

20Довуд пошёл к Баал-Перациму и разбил их там. Он сказал:

– Как вода прорывает запруду, так и Вечный разбил моих врагов.

(Поэтому то место и было названо Баал-Перацим («господин прорыва»).)

21Филистимляне бросили там своих идолов, а Довуд и его люди унесли их.

22И снова филистимляне пришли и расположились в долине Рефаим. 23Довуд спросил Вечного, и Тот ответил:

– Не нападай на них отсюда, но обойди их с тыла и напади на них со стороны бальзамовых деревьев. 24Как только ты услышишь в вершинах бальзамовых деревьев шум, как от шагов, тотчас же выступай – это будет значить, что Вечный пошёл перед тобой, чтобы разбить войско филистимлян.

25Довуд сделал так, как повелел ему Вечный, и разил филистимлян всю дорогу от Гаваона до Гезера.

Vietnamese Contemporary Bible

2 Sa-mu-ên 5:1-25

Đa-vít Làm Vua trên Toàn Cõi Ít-ra-ên

1Ngày nọ, những đại diện của tất cả đại tộc Ít-ra-ên đến Hếp-rôn, trình bày với Đa-vít: “Chúng tôi là cốt nhục của vua. 2Ngay lúc Sau-lơ còn làm vua chúng tôi, chính ông là người dẫn chúng tôi ra trận và đưa chúng tôi về. Lúc ấy, Chúa Hằng Hữu có phán bảo ông: ‘Ngươi sẽ chăn dắt dân Ta là Ít-ra-ên. Ngươi sẽ lãnh đạo dân Ta, là Ít-ra-ên.’”

3Vậy, Đa-vít kết giao ước với các trưởng lão trước mặt Chúa Hằng Hữu, và được họ xức dầu làm vua Ít-ra-ên.

4Đa-vít làm vua năm 30 tuổi, và ông cai trị tất cả là bốn mươi năm. 5Ông cai trị Giu-đa tại Hếp-rôn được bảy năm rưỡi, và làm vua tại Giê-ru-sa-lem, cai trị cả Ít-ra-ên và Giu-đa được ba mươi ba năm.

Đa-vít Chiếm Thành Giê-ru-sa-lem

6Đa-vít đem quân đi Giê-ru-sa-lem đánh người Giê-bu, thổ dân địa phương này. Họ nói với Đa-vít: “Ông không vào đây được đâu. Người khiếm thị và người tàn tật cũng đủ sức đánh đuổi ông.” Vì họ nghĩ rằng Đa-vít không đủ sức tấn công thành. 7Nhưng Đa-vít tấn công, chiếm đồn Si-ôn. Đồn này ngày nay được gọi là thành Đa-vít.

8Hôm ấy Đa-vít ra lệnh: “Cứ theo suối nước ngầm vào tấn công bọn ‘mù’ và ‘què’ Giê-bu, là bọn lòng ta ghét hận.” Và từ đó có câu: người mù, kẻ què sẽ không được vào nhà.

9Vậy Đa-vít ở trong đồn Si-ôn, vì thế nơi ấy được gọi là Thành Đa-vít. Vua thực hiện một chương trình kiến trúc chung quanh nơi này bắt đầu từ Mi-lô, cho đến trung tâm thành phố. 10Thế lực Đa-vít càng ngày càng tăng, vì Chúa Hằng Hữu Vạn Quân ở cùng ông.

11Hi-ram, vua Ty-rơ, ngoài việc gửi sứ giả đến, còn gửi gỗ bá hương, thợ mộc, thợ hồ để xây cung điện cho Đa-vít. 12Đa-vít nhận thức rằng việc Chúa Hằng Hữu lập ông làm vua Ít-ra-ên và cho nước cường thịnh chứng tỏ Ngài đã ban phước vì lợi ích của Ít-ra-ên, dân Ngài.

13Từ ngày ở Hếp-rôn dời về Giê-ru-sa-lem, Đa-vít cưới thêm nhiều vợ bé khác, sinh thêm nhiều con. 14Và đây là tên các con ông sinh tại Giê-ru-sa-lem: Sa-mua, Sô-báp, Na-than, Sa-lô-môn, 15Gi-ba, Ê-li-sua, Nê-phết, Gia-phia, 16Ê-li-sa-ma, Ê-li-a-đa, và Ê-li-phê-lết.

Đa-vít Chiến Thắng Quân Phi-li-tin

17Nghe tin Đa-vít đã lên ngôi làm vua nước Ít-ra-ên, quân Phi-li-tin kéo toàn lực tấn công để bắt ông. Nhưng Đa-vít biết được, nên vào đồn. 18Quân Phi-li-tin kéo đến, tràn ra trong thung lũng Rê-pha-im. 19Đa-vít cầu hỏi Chúa Hằng Hữu: “Con nên ra đánh quân Phi-li-tin không? Chúa cho con thắng không?”

Chúa Hằng Hữu đáp lời Đa-vít: “Nên. Ta sẽ cho con thắng.”

20Đa-vít đến Ba-anh Phê-rát-sim, đánh bại quân địch. Ông nói: “Như một dòng nước lũ, Chúa Hằng Hữu đánh thủng phòng tuyến địch trước mặt tôi.” Và ông đặt tên nơi ấy là Ba-anh Phê-rát-sim. 21Người Phi-li-tin chạy trốn, bỏ cả tượng thần mình lại. Quân Đa-vít lấy các tượng đem đi.

22Nhưng quân Phi-li-tin quay lại, tràn ra trong thung lũng Rê-pha-im như trước. 23Đa-vít lại cầu hỏi Chúa. Lần này Ngài phán: “Đừng tấn công thẳng tới, nhưng đi vòng sau lưng địch để tấn công chúng gần rừng dâu. 24Khi nào nghe tiếng bước trên ngọn cây dâu, con sẽ tấn công địch, vì Chúa Hằng Hữu đang đi trước con, đánh quân Phi-li-tin.” 25Đa-vít vâng lời Chúa Hằng Hữu, đánh bại quân Phi-li-tin từ Ghê-ba đến Ghê-xe.