4 Царств 2 – CARS & VCB

Священное Писание

4 Царств 2:1-25

Вознесение Ильяса

1Когда Вечный захотел вознести Ильяса на небо в вихре, Ильяс и Елисей шли из Гилгала. 2Ильяс сказал Елисею:

– Прошу, останься здесь. Вечный посылает меня в Вефиль.

Но Елисей сказал:

– Верно, как и то, что жив Вечный и жив ты сам, – я не оставлю тебя!

И они пошли в Вефиль. 3Ученики пророков из Вефиля вышли к Елисею и спросили:

– Знаешь ли ты, что Вечный возьмёт от тебя сегодня твоего господина?

– Да, я знаю, – ответил он. – Молчите.

4Ильяс сказал:

– Елисей, прошу, останься здесь. Вечный посылает меня в Иерихон.

Елисей ответил:

– Верно, как и то, что жив Вечный и жив ты сам, – я не оставлю тебя!

И они пошли в Иерихон. 5Ученики пророков из Иерихона подошли к Елисею и спросили его:

– Знаешь ли ты, что Вечный возьмёт от тебя сегодня твоего господина?

– Да, я знаю, – ответил он. – Молчите.

6Ильяс сказал ему:

– Прошу, останься здесь. Вечный посылает меня к Иордану.

Елисей ответил:

– Верно, как и то, что жив Вечный и жив ты сам, – я не оставлю тебя!

И они вместе пошли дальше. 7Пятьдесят пророческих учеников пришли и встали поодаль напротив них, когда оба они остановились у Иордана. 8Ильяс снял плащ, скатал его и ударил им по воде. Вода разомкнулась вправо и влево, и они оба переправились по сухой земле. 9Когда они переправились, Ильяс сказал Елисею:

– Скажи, что мне для тебя сделать, прежде чем я буду взят от тебя?

– Дай мне унаследовать твой дух в двойной мере, – ответил Елисей.

10– Трудного просишь, – сказал Ильяс. – Если ты увидишь, как я буду взят от тебя, то случится по-твоему, а если нет, то не случится этого.

11Когда они ещё шли и разговаривали, внезапно явились огненная колесница и огненные кони и разлучили их, и Ильяс вознёсся в вихре на небо. 12Елисей смотрел на это и кричал:

– Отец мой! Отец мой! Колесница и конница Исраила!

А когда он уже не мог его видеть, то взялся за одежду и в глубокой скорби разорвал её. 13Он подобрал плащ, который упал с Ильяса, пошёл назад и встал на берегу Иордана. 14Он взял тот упавший плащ и ударил им по воде.

– Где сейчас Вечный, Бог Ильяса? – сказал он.

Когда он ударил по воде, она разомкнулась вправо и влево, и он переправился через реку. 15Ученики пророков из Иерихона, которые видели это, сказали:

– Дух Ильяса перешёл на Елисея.

Они вышли ему навстречу и поклонились ему до земли.

16– У нас, твоих рабов, есть пятьдесят крепких мужчин, – сказали они. – Позволь, они пойдут и поищут твоего господина. Может быть, Дух Вечного подхватил его и бросил на одной из гор или в одной из долин?

– Нет, – ответил Елисей. – Не посылайте их.

17Но они настаивали, пока он не сдался и не сказал:

– Пошлите их.

И они послали пятьдесят мужчин, которые искали три дня, но не нашли Ильяса. 18Когда они вернулись к Елисею, который оставался в Иерихоне, он сказал им:

– Разве я не говорил вам не ходить?

Чудеса Елисея

19Жители города сказали Елисею:

– Господин, как ты видишь, этот город расположен хорошо, но вода тут плохая и земля бесплодна.

20– Принесите мне новую чашу, – сказал он, – и положите в неё соли.

Они принесли ему. 21Он вышел к источнику и бросил в него соль, говоря:

– Так говорит Вечный: «Я очистил эту воду. Никогда впредь не будет от неё ни смерти, ни бесплодия».

22И по сегодняшний день вода остаётся здоровой по слову, которое сказал Елисей.

23Оттуда Елисей пошёл в Вефиль. Когда он шёл по дороге, из города вышло несколько подростков, которые стали смеяться над ним:

– Иди отсюда2:23 Или: «Возносись», что вероятно было намёком на вознесение Илии (см. ст. 11)., лысый! – кричали они. – Иди отсюда, лысый!

24Он обернулся, посмотрел на них и проклял их во имя Вечного. И из леса вышли две медведицы и растерзали из них сорок два ребёнка.

25А он пошёл к горе Кармил и оттуда вернулся в Самарию.

Vietnamese Contemporary Bible

2 Các Vua 2:1-25

Ê-li Được Cất Lên Trời

1Đã đến lúc Chúa Hằng Hữu đem Ê-li lên trời trong một trận gió lốc, Ê-li bảo Ê-li-sê khi sắp rời Ghinh-ganh: 2“Con ở lại đây, vì Chúa Hằng Hữu phán bảo thầy đi Bê-tên.”

Nhưng Ê-li-sê đáp: “Con thề với Chúa Hằng Hữu và với thầy rằng con sẽ không rời thầy.” Vậy, hai thầy trò đi Bê-tên.

3Môn đệ các tiên tri ở Bê-tên đi đón thầy trò Ê-li và nói với Ê-li-sê: “Anh có biết hôm nay Chúa Hằng Hữu sẽ đem thầy của anh lên trời không?”

Ê-li-sê đáp: “Tôi biết chứ! Không cần các anh nói.”

4Ê-li lại bảo Ê-li-sê: “Con ở lại đây, vì Chúa Hằng Hữu phán bảo thầy đi Giê-ri-cô.”

Ê-li-sê cương quyết: “Con không rời thầy. Con thề với Chúa Hằng Hữu và với thầy như thế.” Và thế là hai thầy trò cùng đi Giê-ri-cô.

5Môn đệ các tiên tri ở Giê-ri-cô ra đón, nói với Ê-li-sê: “Hôm nay là ngày Chúa Hằng Hữu đem thầy của anh lên trời, anh biết đó chứ?”

Ê-li-sê đáp: “Tôi biết chứ. Các anh không cần nói.”

6Ê-li nói với Ê-li-sê lần thứ ba: “Con ở lại đây, vì Chúa Hằng Hữu phán bảo thầy đến Sông Giô-đan.”

Ê-li-sê vẫn khăng khăng: “Con không rời thầy. Con thề với Chúa Hằng Hữu và với thầy như thế.” Vậy, hai thầy trò tiếp tục đi.

7Họ đến đứng bên bờ sông Giô-đan. Có năm mươi người trong số các môn đệ của các tiên tri đi theo, đến đứng cách hai người một quãng. 8Ê-li lấy chiếc áo choàng cuộn lại, cầm áo đập xuống nước, nước rẽ ra hai bên. Hai người đi qua trên đất khô.

9Qua bờ bên kia, Ê-li nói với Ê-li-sê: “Con muốn xin thầy điều gì trước khi thầy được đem đi?”

Ê-li-sê thưa: “Xin thần của thầy tác động gấp đôi trên con để con tiếp nối chức vụ của thầy.”

10Ê-li nói: “Con xin một việc khó. Nhưng nếu con thấy ta lúc ta được cất lên, thì con sẽ toại nguyện; nếu không, việc sẽ không thành.”

11Trong lúc hai người vừa đi vừa nói chuyện, đột nhiên có một chiếc xe bằng lửa do một đoàn ngựa cũng bằng lửa kéo, phân rẽ hai người ra hai bên, và một cơn gió lốc đem Ê-li lên trời. 12Thấy cảnh tượng ấy, Ê-li-sê la lớn lên: “Cha ơi! Cha ơi! Xe và kỵ binh của Ít-ra-ên!” Đến lúc không còn thấy bóng thầy nữa, Ê-li-sê nắm áo mình, xé ra trong tâm trạng sầu não.

13Ông nhặt chiếc áo choàng của Ê-li rơi xuống, quay về bờ sông Giô-đan, 14vừa cầm áo đập xuống nước, vừa kêu lên: “Chúa Hằng Hữu, Thần của Ê-li ở đâu?” Nước sông rẽ ra hai bên và Ê-li-sê đi qua.

15Nhóm môn đệ các tiên tri ở lại Giê-ri-cô, bên kia sông, thấy thế bảo nhau: “Thần của Ê-li đã ở lại với Ê-li-sê.” Họ đi ra đón Ê-li-sê, cung kính cúi chào, 16và nói: “Các đầy tớ thầy có năm mươi người lực lưỡng nhất tại đây. Nếu thầy muốn, chúng tôi sẽ sai họ đi tìm chủ thầy. Biết đâu Thần Linh của Chúa đem chủ thầy lên, rồi đặt xuống trên một ngọn núi, hoặc tại một thung lũng nào chăng?”

Ê-li-sê đáp: “Đừng bảo họ đi.” 17Nhưng họ cứ ép nài, đến độ ông khó xử, phải nói: “Thì bảo họ đi đi!” Năm mươi người đi tìm suốt ba ngày nhưng chẳng thấy Ê-li đâu cả. 18Họ trở về khi Ê-li-sê vẫn còn ở Giê-ri-cô. Ông nói: “Tôi đã bảo đừng đi mà!”

Những Phép Lạ Đầu Tiên của Ê-li-sê

19Bây giờ dân thành Giê-ri-cô đến trình bày với Ê-li-sê: “Như thầy thấy đó, thành này ở vào một vị trí rất tốt. Chỉ tiếc vì nước độc, đất không sinh sản hoa màu.”

20Ông bảo: “Đem cho tôi một cái bát mới đựng đầy muối.” Người ta vâng lời. 21Ông đi ra suối nước, đổ muối xuống suối và nói: “Chúa Hằng Hữu phán: ‘Ta cho nước này hóa lành, từ nay nước sẽ không gây chết chóc nhưng sẽ làm cho đất sinh sản hoa màu.’” 22Và từ đó đến nay, nước hóa lành như lời Ê-li-sê đã nói.

23Rời Giê-ri-cô, Ê-li-sê đi Bê-tên. Dọc đường có bọn trẻ con trong thành kéo ra chế giễu ông: “Lên đi, lão sói đầu ơi! Lên đi, lão sói đầu ơi!” 24Ông quay lại nhìn, rồi nhân danh Chúa Hằng Hữu nguyền rủa chúng nó. Có hai con gấu cái trong rừng ra, xé xác bốn mươi hai đứa trong bọn ấy. 25Ông tiếp tục đi đến Núi Cát-mên, rồi quay lại Sa-ma-ri.