Иеремия 8 – CARS & VCB

Священное Писание

Иеремия 8:1-22

1В то время, – возвещает Вечный, – кости царей и правителей Иудеи, кости священнослужителей, пророков и жителей Иерусалима будут выброшены из могил. 2Их раскидают под солнцем, луной и звёздами, которые они любили, которым служили и следовали, которые вопрошали и которым поклонялись. Их не соберут и не захоронят; они будут, как отбросы, валяться на земле. 3Куда бы Я ни изгнал всех уцелевших из этого злого народа, они смерть предпочтут жизни, – возвещает Вечный, Повелитель Сил.

Грех и наказание

4– Скажи им: Так говорит Вечный:

«Разве те, кто упал, не пытаются встать?

Разве те, кто сбился с пути, не возвращаются?

5Почему же этот народ отвернулся от Меня?

Почему же Иерусалим всегда отворачивается от Меня?

Они крепко держатся за ложь

и отказываются вернуться.

6Я внимал и слушал,

но они не говорят правды.

Никто не кается в беззаконии,

говоря: „Что я сделал?“

Каждый держится своего пути,

точно конь, мчащийся на битву.

7Даже аист в небе

знает свои сроки,

и горлица, и ласточка, и журавль

знают время перелёта.

Но Мой народ не знает

Закона Вечного.

8Как вы можете говорить: „Мы мудры,

и Закон Вечного у нас“,

когда на самом деле в ложь превращает его

лживое перо писарей?

9Опозорятся мудрецы,

ужаснутся и запутаются в силках.

Если они отвергли слово Вечного,

то в чём же их мудрость?

10За это Я отдам их жён другим

и их поля – новым владельцам.

Все они, от малого до великого,

жаждут наживы;

от пророка и до священнослужителя –

все поступают лживо.

11Лечат серьёзную рану Моего народа так,

как будто это простая царапина.

„Мир, мир“, – говорят,

а мира нет.

12Не стыдно ли им за их мерзости?

Нет, им ни капли не стыдно,

и они не краснеют.

За это падут они среди павших,

будут повержены, когда Я накажу их, –

говорит Вечный. –

13Я уничтожу их урожай, –

возвещает Вечный. –

Ни гроздьев не останется на лозе,

ни плодов – на инжире,

и увянут их листья.

То, что Я дал им,

будет у них отобрано».

14Что же мы сидим?

Собирайтесь!

Побежим в укреплённые города;

там и погибнем!

Вечный, наш Бог, обрёк нас на погибель

и поит нас водой отравленной,

потому что мы согрешили против Него.

15Ждём мы мира,

а ничего доброго нет;

ждём времени исцеления,

а вместо этого – ужасы.

16Уже в Дане слышен

храп вражьих коней;

от ржания их жеребцов

содрогается земля.

Враг пришёл разрушить

страну и всё, что в ней есть,

город и всех, кто живёт в нём.

17– Вот Я насылаю на вас гадюк,

ядовитых змей, против которых нет заклинаний,

и они будут вас жалить, –

возвещает Вечный.

18Нет мне утешения в скорби,

изнемогает сердце моё.

19Слышен вопль моего народа

из далёкой страны:

«Неужели Вечный не на Сионе?

Неужели там больше нет Царя?»

– Зачем они досаждали Мне своими идолами,

ничтожными, чужеземными? – говорит Вечный.

20– Жатва прошла,

кончилось лето,

а мы всё не спасены.

21Из-за страданий моего народа я страдаю;

я скорблю, и объял меня ужас.

22Неужели нет бальзама в Галааде?8:22 Галаад славился своим целебным бальзамом из смолы мастикового дерева.

Неужели там нет врача?

Так почему же не исцеляются

раны моего народа?

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 8:1-22

1Chúa Hằng Hữu phán: “Trong ngày ấy, kẻ thù sẽ đào hài cốt các vua Giu-đa, các quan tướng, các thầy tế lễ, các tiên tri, và các thường dân Giê-ru-sa-lem. 2Chúng sẽ lấy xương khô rải ra trên đất dưới ánh mặt trời, mặt trăng, và các vì sao—tức các thần mà dân Ta yêu chuộng, phục vụ, và thờ lạy. Không ai buồn đi lượm các xương khô ấy để cải táng, nhưng cứ để cho mục nát làm phân bón. 3Số phận của đám dân sống sót còn thê thảm hơn, họ mong được chết đi để khỏi chịu đựng cảnh lưu đày nhục nhã nơi các xứ lạ mà Ta đưa họ đến. Ta, Chúa Hằng Hữu Vạn Quân, đã phán vậy!”

Sự Lừa Gạt của Các Tiên Tri Giả

4“Giê-rê-mi, hãy rao truyền cho dân chúng: ‘Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

Khi người ta vấp ngã, chẳng lẽ họ không đứng dậy sao?

Khi biết mình đi sai đường, họ không quay lại sao?

5Nhưng tại sao dân này cứ tiếp tục đi sâu vào con đường sai lạc?

Tại sao người Giê-ru-sa-lem không chịu trở lại?

6Ta nghe chúng chuyện trò với nhau,

nhưng chẳng nghe một lời chân thật.

Không một ai hối lỗi vì đã làm điều sai sao?

Có ai nói rằng: “Tôi đã làm một việc thật khủng khiếp” không?

Không! Tất cả đều vội vàng tiến nhanh trên con đường tội ác

như đàn ngựa chạy ra mặt trận!

7Ngay cả đàn cò bay trên trời

còn biết phân biệt mùa di chuyển,

như chim cu, chim nhạn, và chim sếu.

Chúng còn biết mùa nào phải trở về.

Nhưng dân Ta thì không!

Chúng chẳng biết quy luật của Chúa Hằng Hữu.

8Sao các ngươi còn dám tự hào: “Chúng tôi khôn ngoan vì chúng tôi hiểu lời của Chúa Hằng Hữu,”

khi các thầy dạy của các ngươi đã xuyên tạc lời Ta và lừa bịp các ngươi?

9Những người tự coi mình khôn ngoan sẽ té ngã

trong bẫy ngu muội của mình,

vì chúng đã khước từ lời Chúa Hằng Hữu.

Chúng còn khôn ngoan được sao?

10Ta sẽ giao vợ của chúng cho người khác

và ruộng vườn của chúng cho người lạ.

Từ thường dân cho đến người cao trọng,

chúng đều trục lợi cách gian lận.

Phải, ngay cả tiên tri và thầy tế lễ cũng vậy.

Tất cả chúng đều lừa gạt, dối trá.

11Chúng chữa trị cẩu thả

những vết thương trầm trọng của dân Ta.

Chúng còn quả quyết bình an

khi chẳng có chút bình an nào.

12Lẽ nào chúng không xấu hổ về những hành động ghê tởm của mình?

Không một chút nào—không một chút thẹn thùng đỏ mặt!

Vì thế, chúng sẽ ngã chết giữa những người tử trận.

Đến ngày Ta thăm phạt, chúng sẽ bị diệt vong,

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

13Ta sẽ thiêu đốt chúng.

Vườn vả, vườn nho của chúng cũng tan hoang.

Cây ăn trái của chúng đều khô héo.

Tất cả phước lành Ta đã ban cho chúng sẽ không còn nữa.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!’

14Lúc ấy, nhiều người sẽ bảo nhau:

‘Lẽ nào chúng ta đành khoanh tay chịu chết?

Hãy trốn vào các thành kiên cố rồi chết tại đó.

Vì Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta đã hủy diệt chúng ta

và cho chúng ta uống chén thuốc độc

vì chúng ta phạm tội chống nghịch Chúa Hằng Hữu.

15Chúng ta mong bình an, nhưng bình an không đến.

Chúng ta trông được chữa lành, mà chỉ gặp toàn cảnh khủng bố kinh hoàng.’

16Tiếng khịt mũi của ngựa chiến cũng có thể nghe được

trên mọi nẻo đường từ phía bắc của thành Đan!

Cả đất nước rúng động vì quân đội xâm lăng tấn công như vũ bão,

chiếm đóng các thành, làng mạc, nuốt chửng các bầy súc vật

và mùa màng, cầm tù và tàn sát dân.

17Ta sẽ sai nhiều đội quân thù đến giữa ngươi

như rắn độc, ngươi không tài nào ếm chú được.

Chúng sẽ cắn ngươi, và ngươi sẽ chết.

Ta, là Chúa, phán vậy!”

Giê-rê-mi Than Khóc cho Tội Lỗi của Giu-đa

18Tôi ước mong được an ủi vì tôi quá đau buồn;

lòng dạ tôi tan nát.

19Có tiếng kêu khóc của dân tôi;

có thể nghe từ miền đất xa xôi.

Dân tôi hỏi: “Có phải Chúa Hằng Hữu đã từ bỏ Giê-ru-sa-lem không?

Ngài không còn ngự trị Giê-ru-sa-lem sao?”

“Tại sao chúng chọc giận Ta bằng các tượng thần

và thờ lạy tà thần nước ngoài?” Chúa Hằng Hữu phán vậy.

20Dân chúng kêu khóc: “Mùa gặt đã qua,

và mùa hè đã hết,

mà chúng ta chưa được cứu!”

21Tôi đau đớn với nỗi đau của dân tôi.

Tôi sầu muộn và kiệt sức lẫn khiếp sợ.

22Lẽ nào không có thuốc men trong Ga-la-át?

Không có thầy thuốc nào tại đó sao?

Vì sao vết thương của dân tôi

không được chữa lành?