1Так говорит Вечный:
– Иди ко дворцу царя Иудеи и возвести там: 2Слушай слово Вечного, царь Иудеи, сидящий на престоле Давуда, ты, твои приближённые и твой народ, который проходит через эти ворота. 3Так говорит Вечный: «Делайте то, что справедливо и праведно. Помогайте обездоленному спастись от рук притеснителя. Не обижайте и не притесняйте чужеземцев, сирот и вдов и не проливайте в этом краю невинной крови. 4Если вы будете точно исполнять эти повеления, то через ворота этого дворца на колесницах и на конях будут въезжать цари, которые сидят на престоле Давуда, – они сами, их приближённые и их народ. 5Но если вы не будете исполнять эти повеления, – возвещает Вечный, – то клянусь Собой, этот дворец превратится в руины».
6Ведь так говорит Вечный о дворце царя Иудеи:
– Ты для Меня прекрасен, как Галаад,
как вершина Ливана22:6 Галаад и Ливан – эти земли славились своим плодородием и обилием лесов.,
но клянусь, Я превращу тебя в пустыню,
в необитаемый город.
7Я пошлю к тебе разорителей,
каждого – с оружием,
и они порубят твои лучшие кедры
и бросят в огонь.
8– Люди разных народов будут проходить мимо этого города и спрашивать друг друга: «За что Вечный поступил так с этим великим городом?» 9И будут им отвечать: «За то, что они нарушили соглашение с Вечным, их Богом, и стали поклоняться чужим богам и служить им».
10Не плачьте об умершем и не скорбите о нём;
плачьте лучше о том, кто уходит в плен,
потому что он не вернётся
и не увидит родной земли.
11Ведь так говорит Вечный об Иоахазе22:11 Букв.: «Шаллум» – другое имя царя Иоахаза (см. 4 Цар. 23:30)., сыне Иосии, который стал царём Иудеи после своего отца, но был уведён в плен в Египет:
– Он больше не вернётся. 12Он умрёт там, куда его увели в плен, и не увидит больше этой земли.
13– Горе тому, кто строит свой дворец несправедливостью,
его верхние комнаты – беззаконием,
заставляя соплеменников трудиться даром,
не оплачивая их труд,
14кто говорит: «Я построю себе дом просторный,
с большими верхними комнатами» –
и прорубает в нём окна,
и кедром его обшивает,
и красной краской покрывает.
15Оттого ли ты царь,
что более других строишь из кедра?
Вспомни своего отца:
он и ел, и пил,
но делал то, что правильно и справедливо,
и поэтому жил в благополучии.
16Он разбирал дела бедных и нищих
и поэтому жил в благополучии.
Не это ли значит знать Меня? –
возвещает Вечный. –
17Но твои глаза и твоё сердце
желают лишь наживы,
желают проливать невинную кровь,
угнетать и вымогать.
18Поэтому так говорит Вечный об Иоакиме, сыне Иосии, царе Иудеи:
– Его не будут оплакивать:
«Увы, мой брат!» или «Увы, моя сестра!»
Его не будут оплакивать:
«Увы, мой господин! Увы, его величество!»
19Его похоронят так, как избавляются от дохлого осла:
вытащат и выкинут за ворота Иерусалима.
20Иерусалим, поднимись на Ливан и закричи,
пусть твой голос звучит с Башана,
закричи с Аварима22:20 Ливан, Башан и Аварим – гористые области на севере, северо-востоке и юго-востоке Иудеи. Иерусалим изображён молящим о помощи своих бывших союзников, которые, уже будучи не в силах противостоять Вавилону, оставляют Иерусалим в скорбном одиночестве. –
все твои союзники уничтожены.
21Я предупреждал тебя, когда ты благоденствовал,
но ты сказал: «Я не стану слушать!»
Так ты поступал с самой юности;
ты Меня не слушал.
22Вихрь унесёт твоих пастухов,
в плен уведут твоих союзников,
и будешь ты постыжен и опозорен
из-за всех своих злодеяний.
23Ты, живущий во Дворце Ливана22:23 Дворец Ливана – царский дворец в Иерусалиме (см. 3 Цар. 7:2-5).,
угнездившийся в кедрах,
о, как ты застонешь, когда пронзит тебя боль,
боль, как у женщины при родах!
24– Верно, как и то, что Я живу, – возвещает Вечный, – даже если бы ты, Иехония, сын Иоакима, царь Иудеи, был перстнем с печатью22:24 Печать была знаком власти, а также удостоверяла личность её владельца и его право на собственность. на Моей правой руке, Я сорвал бы тебя и оттуда. 25Я отдам тебя в руки тех, кто жаждет твоей смерти, – Навуходоносору, царю Вавилона, и вавилонянам. 26Я изгоню тебя и женщину, родившую тебя, в чужую страну, в которой вы не родились, но вы умрёте там. 27А в страну, в которую вы желаете вернуться, вы не вернётесь.
28Разве этот человек, Иехония,
презренный разбитый горшок,
ненужный сосуд?
Почему он и его дети изгнаны,
заброшены в землю, которой они не знают?
29О, земля, земля, земля,
слушай слово Вечного!
30Так говорит Вечный:
– Запишите этого человека бездетным,
человеком, которому не будет в жизни благополучия;
у всех его потомков не будет благополучия:
ни один не сядет на престол Давуда
и не будет править Иудеей.
Sứ Điệp cho Các Vua Giu-đa
1Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán bảo tôi: “Hãy đi và nói trực tiếp với vua Giu-đa. Hãy nói với vua: 2‘Xin lắng nghe sứ điệp của Chúa Hằng Hữu, thưa vua Giu-đa, người đang ngồi trên ngai Đa-vít. Xin để triều thần và toàn dân của vua cũng được nghe. 3Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán: Hãy xét xử công bằng và chính trực. Hãy thi hành điều công chính. Hãy giải thoát người bị cướp bóc; giải cứu người bị áp bức. Hãy từ bỏ các việc gian ác! Đừng bóc lột ngoại kiều, cô nhi, và góa phụ. Đừng giết người vô tội! 4Nếu các ngươi cẩn thận thi hành mệnh lệnh Ta, thì con cháu Đa-vít sẽ tiếp tục trị vì trên ngai tại Giê-ru-sa-lem. Vua sẽ đi qua các cổng của cung điện này trong chiến xa và trên ngựa, có triều thần và dân chúng phò tá. 5Nhưng nếu các ngươi không nghe theo cảnh báo này, Ta lấy Danh Ta mà thề, Chúa Hằng Hữu phán, cung điện này sẽ thành đống gạch đổ nát.’”
Sứ Điệp về Hoàng Cung
6Đây là điều Chúa Hằng Hữu báo trước về hoàng cung Giu-đa:
“Dù Ta yêu quý ngươi nhiều như xứ Ga-la-át màu mỡ,
như rừng xanh trên đỉnh Li-ban.
Nhưng Ta sẽ biến ngươi thành hoang mạc,
không một ai sống trong các thành ngươi.
7Ta sẽ sai những kẻ phá hoại,
chúng sẽ mang đầy đủ vật dụng để triệt hạ ngươi.
Chúng sẽ cưa gỡ các kèo cột bằng bá hương
và ném chúng vào lửa.
8Dân cư từ nhiều nước sẽ đi qua thành này và hỏi nhau: ‘Tại sao Chúa Hằng Hữu tàn phá thành lớn này như thế?’ 9Người ta sẽ trả lời: ‘Vì họ đã từ bỏ giao ước với Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của họ, quay sang thờ lạy các thần khác.’”
Sứ Điệp về Vua Giô-a-cha
10Đừng than khóc vì vua quá cố hay thương tiếc người đã mất.
Nhưng hãy khóc cho người bị vua bắt đi lưu đày!
Vì người sẽ chẳng bao giờ được trở về quê hương nữa.
11Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán dạy về Sa-lum,22:11 Sa-lum tức Vua Giô-a-cha trong 2 Vua 23:31-33Trị vì được 3 tháng vào năm 609 TCN người kế vị cha mình, là Vua Giô-si-a, đã bị lưu đày: “Hắn sẽ không bao giờ trở lại. 12Hắn sẽ chết tại đất lưu đày và sẽ chẳng còn thấy quê hương mình nữa.”
Sứ Điệp về Giê-hô-gia-kim
13Chúa Hằng Hữu phán: “Khốn cho Giê-hô-gia-kim,22:13 Là em và nối nghiệp Vua Giô-a-cha bị lưu đày, xem 22:18
người đã xây cung điện bằng sự bất chính.
Xây tường thành bằng sự bất công,
vì bắt người lân cận mình làm việc không công.
Nó không trả công cho họ.
14Nó còn nói: ‘Ta sẽ xây cất cung điện nguy nga
với những phòng rộng lớn trổ nhiều cửa sổ.
Ta sẽ bọc các vách tường bằng gỗ bá hương thơm ngát
và sơn đỏ thắm!’
15Nhưng cung điện bằng bá hương xinh đẹp không làm nên vị vua giỏi!
Cha nó, Giô-si-a, từng ăn và uống đầy đủ.
Người luôn công minh và chính trực trong mọi việc làm.
Nên được Đức Chúa Trời ban phước.
16Người xét xử công bằng và giúp đỡ người nghèo khổ, túng thiếu,
nên mọi việc đều hanh thông.
Như thế không phải là biết Ta sao?”
Chúa Hằng Hữu phán.
17“Còn ngươi! Mắt và lòng ngươi chỉ chăm lợi bất nghĩa!
Ngươi làm đổ máu người vô tội,
áp bức người nghèo khổ, và cai trị tàn nhẫn.”
18Vì thế, đây là điều Chúa Hằng Hữu phán về Giê-hô-gia-kim, con Vua Giô-si-a:
“Người ta sẽ không than khóc vì ngươi rằng:
‘Than ôi, anh em tôi! Than ôi, chị em tôi!’
Họ cũng không kêu gào:
‘Than ôi, chủ chúng tôi đã chết! Than ôi! Oai nghiêm người đã mất!’
19Ngươi sẽ bị chôn như chôn con lừa chết—
bị kéo lết đi và ném ra ngoài cổng thành Giê-ru-sa-lem!
20Hãy khóc lóc vì những đồng minh của ngươi trên núi Li-ban.
Hãy gào thét vì chúng trên Ba-san.
Hãy tìm kiếm chúng trên đỉnh A-ba-rim.
Kìa, tất cả chúng đều bị tiêu diệt.
Không còn ai để cứu giúp ngươi.
21Ta đã cảnh cáo ngươi trong thời bình an,
nhưng ngươi nói: ‘Đừng làm phiền tôi.’
Từ tuổi thanh xuân, tính ngươi vẫn thế—
chẳng bao giờ chịu vâng lời Ta!
22Gió sẽ đùa các đồng minh của ngươi đi xa.
Tất cả bạn bè của ngươi sẽ bị lưu đày.
Lúc ấy, ngươi mới biết hổ nhục vì tất cả tội ác ngươi.
23Ngươi sống an nhàn trong cung điện nguy nga
với gỗ bá hương của Li-ban,
nhưng ngươi sẽ kêu la rên rỉ khi cơn đau đổ xuống trên ngươi,
đau như đàn bà trong cơn sinh nở.”
Sứ Điệp về Giê-hô-gia-kin
24Chúa Hằng Hữu phán: “Thật như Ta hằng sống, Ta sẽ từ bỏ ngươi, Giê-cô-nia,22:24 Tức Giê-hô-gia-kin con Giê-hô-gia-kim, vua nước Giu-đa. Cho dù ngươi là nhẫn làm ấn trong tay phải Ta đi nữa, Ta cũng sẽ ném bỏ. 25Ta sẽ phó ngươi cho bọn tìm giết ngươi, là bọn mà ngươi khiếp sợ—tức Vua Nê-bu-cát-nết-sa, nước Ba-by-lôn, và quân đội Ba-by-lôn hùng mạnh. 26Ta sẽ tống ngươi và mẹ ngươi khỏi xứ này, và các ngươi sẽ chết ở nước ngoại bang, không phải trên quê hương của mình. 27Ngươi sẽ chẳng bao giờ được trở về xứ mà ngươi trông mong trở về.
28Tại sao Giê-cô-nia giống như một cái bình bị loại bỏ và vỡ nát?
Tại sao hắn và con cháu hắn bị đày đến một xứ xa lạ như thế?
29Hỡi đất ơi, quê hương ơi, đất nước ơi!
Hãy lắng nghe sứ điệp của Chúa Hằng Hữu!
30Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:
‘Hãy ghi nhận người này, Giê-hô-gia-kin, là người không con cái.
Một người thất bại,
vì không có hậu tự kế vị người trên ngai Đa-vít để cai trị Giu-đa.’”