Иеремия 12 – CARS & VCB

Священное Писание

Иеремия 12:1-17

Жалоба Иеремии

1О Вечный, Ты всегда праведен,

когда бы я ни обратился к Тебе с тяжбой.

Но позволь говорить с Тобой о правосудии.

Почему путь нечестивых успешен?

Почему процветают вероломные?

2Ты посадил их, и они пустили корни,

выросли и приносят плоды.

Ты всегда у них на устах,

но далёк от сердец их.

3А меня Ты, Вечный, знаешь,

видишь меня и мои мысли о Тебе исследуешь.

Веди же их на бойню, как овец!

Отдели их на день заклания!

4Долго ли земле быть пересохшей

и траве вянуть на каждом поле?

Гибнут животные и птицы

из-за злодеяний её жителей,

из-за того, что народ говорит:

«Он не увидит, что будет с нами».

Ответ Всевышнего

5– Если ты бежал с людьми,

и они тебя утомили,

как тебе состязаться с конями?

Если ты чувствуешь себя уверенно только на открытом поле,

что же с тобой будет в зарослях у реки Иордан?

6Даже твои братья и все твои родственники,

даже они тебя предали;

провожают тебя громким криком.

Не доверяй им,

даже когда они говорят с тобою дружелюбно.

7Покину Свой дом,

брошу Своё владение;

народ, что дорог Мне,

отдам в руки врагов его.

8Уподобилось Моё владение льву в чаще:

рычит на Меня;

ненавижу его за это.

9Уподобилось Моё владение хищной птице,

на которую напали со всех сторон

другие хищные птицы.

Ступайте, соберите всех диких зверей

и приведите их, чтобы они пожирали Моё владение.

10Множество пастухов погубило Мой виноградник,

вытоптало Мой надел;

они превратили Мой прекрасный надел

в разорённый пустырь.

11Превратили его в пустыню;

разорённый, он высыхает передо Мной.

В разорении вся земля,

потому что никто не заботится о ней.

12По голым гребням пустынных гор

несутся опустошители.

Пожирает меч Вечного

от края до края земли.

Нет мира ни для кого.

13Сажали пшеницу, пожали колючки,

утомились, но не было прока.

Огорчайтесь из-за вашего урожая,

потому что пылающий гнев Вечного лишил вас его.

14Так говорит Вечный:

– Всех нечестивых соседей Моего народа, что тянут свои руки к земле, которую Я отдал в наследие Моему народу Исраилу, Я вырву из их земли, а народ Иудеи вырву из их среды. 15Но вырвав их, Я снова помилую и верну каждого из них в его землю, в его страну. 16И если они последуют путям Моего народа, чтобы клясться Моим именем: «Верно, как и то, что жив Вечный!», как некогда они учили Мой народ клясться Баалом, тогда они укоренятся среди Моего народа. 17Но если какой-нибудь из народов не станет слушать Меня, Я полностью искореню его и погублю, – возвещает Вечный.

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 12:1-17

Giê-rê-mi Thắc Mắc về Công Lý của Chúa Hằng Hữu

1Lạy Chúa Hằng Hữu, Ngài luôn xét xử công minh

mỗi khi con đến hầu tòa của Chúa.

Tuy nhiên, con xin trình bày một lời khiếu nại:

Tại sao người gian ác hưng thịnh?

Tại sao bọn phản trắc reo mừng sung sướng?

2Ngài trồng chúng nó,

chúng đâm rễ và nẩy lộc.

Miệng chúng luôn luôn nhắc đến Chúa,

nhưng lòng chúng xa cách Ngài.

3Lạy Chúa Hằng Hữu, Ngài biết rõ con,

Ngài nhìn thấy con và tra xét tư tưởng con.

Xin Chúa kéo dân này đi như đàn chiên bị đưa đi làm thịt!

Để riêng chúng ra cho lò sát sinh!

4Đất nước này sẽ còn khóc than đến bao lâu?

Ngay cả cây cỏ đồng nội phải khô héo.

Các thú rừng và chim chóc bị quét sạch

vì sự gian ác lan tràn trong xứ.

Thế mà chúng vẫn nói:

“Chúa Hằng Hữu sẽ không thấy kết cuộc của chúng ta!”

Chúa Hằng Hữu Đáp Lời Giê-rê-mi

5“Nếu con chạy đua với người, mà còn mỏi mệt,

làm sao đua nổi với ngựa?

Đi giữa đất bằng, con còn vấp ngã,

làm sao con qua nổi rừng rậm Giô-đan?

6Chính anh em con, gia đình con

còn trở mặt chống nghịch con.

Họ âm mưu xúi quần chúng sát hại con.

Con đừng tin chúng

dù chúng nói những lời ngon ngọt.

7Ta đã bỏ dân Ta, tức là cơ nghiệp Ta.

Ta đã giao nạp những người thân yêu cho quân thù của chúng.

8Dân Ta chọn đã kêu rống nghịch lại Ta như sư tử trong rừng,

vì vậy Ta ghét chúng nó.

9Dân Ta chọn hành động như kên kên vằn vện,

nhưng chính chúng bị kên kên vây quanh.

Hay gom các thú rừng đến rúc rỉa thịt chúng nó!

10Nhiều người chăn đã phá hoại vườn nho Ta,

giẫm đạp những cây nho,

biến khu vườn đẹp đẽ thành đồng hoang hiu quạnh.

11Chúng đã làm đất ấy ra hoang tàn;

Ta nghe tiếng nó khóc than rên rỉ.

Khắp đất điêu tàn,

không một ai lưu ý.

12Trên các đồi trọc,

có thể thấy quân thù đang cướp phá.

Lưỡi gươm của Chúa Hằng Hữu tàn sát dân,

từ đầu nước này đến nước khác.

Không một ai thoát khỏi!

13Dân Ta gieo giống lúa mì

nhưng chỉ gặt gai gốc.

Chúng làm việc đầu tắt mặt tối,

nhưng chẳng thu hoạch được gì.

Chúng sẽ gặt hái mùa màng của tủi hổ

vì cơn thịnh nộ phừng phừng của Chúa Hằng Hữu.”

Sứ Điệp cho Láng Giềng của Ít-ra-ên

14Này, đây là điều Chúa Hằng Hữu phán: “Ta sẽ bứng khỏi đất tất cả dân tộc gian ác đã chiếm đoạt sản nghiệp mà Ta đã ban cho Ít-ra-ên, dân Ta. Và Ta sẽ bứng nhà Giu-đa ra khỏi chúng. 15Nhưng về sau, Ta sẽ quay lại và tỏ lòng thương xót chúng. Ta sẽ đem chúng về quê hương, cho mỗi dân tộc được hưởng cơ nghiệp của mình. 16Nếu các dân tộc này học hỏi nhanh chóng đường lối của dân Ta, và nhân danh Ta mà thề rằng: ‘Thật như Chúa Hằng Hữu hằng sống’ (như cách chúng dạy dân Ta thề trước Ba-anh), khi ấy chúng sẽ được vững lập giữa dân Ta. 17Nhưng dân tộc nào không vâng lời Ta sẽ bị bứng lên và tiêu diệt. Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!”