Забур 73 – CARS & VCB

Священное Писание

Забур 73:1-23

Песнь 73

Наставление Асафа.

1О Всевышний, зачем Ты навсегда отверг нас?

Почему гнев Твой возгорелся на овец пастбищ Твоих?

2Вспомни народ, который Ты приобрёл с давних времён,

который Ты искупил, чтобы он был Твоим наследием;

вспомни гору Сион, на которой Ты обитаешь.

3Направь Свои шаги к вековым развалинам –

всё разрушил враг во святилище!

4Враги Твои рычали посреди собрания Твоего,

установили там свои знамёна.

5Они размахивали своими топорами,

как дровосеки в густом лесу,

6и своими секирами и бердышами

разрушили все резные стены.

7Они сожгли святилище Твоё дотла,

осквернили место для поклонения Тебе.

8Решили они в сердце своём: «Уничтожим их полностью!» –

и по всей стране сожгли места,

где мы поклонялись Тебе.

9Знамений не видят наши глаза,

и не осталось пророков,

и нет никого, кто знал бы,

когда наступит этому конец.

10О Всевышний, как долго ещё будет глумиться враг,

и вечно ли будет противник оскорблять Твоё имя?

11Почему Ты удерживаешь Свою руку, Свою правую руку?

Высвободи кулак Свой и порази их!

12Всевышний, мой Царь от начала,

Ты принёс спасение на землю.

13Ты разделил Своей силой море,

Ты сокрушил головы морских чудовищ.

14Ты сокрушил голову левиафана73:14 Левиафан – морское чудовище, символ враждебных Всевышнему сил. См. пояснительный словарь.,

жителям пустынь отдав его в пищу.

15Ты иссёк источник и поток,

Ты иссушил бегущие реки.

16День и ночь – Твои;

Ты создал солнце и луну.

17Ты определил границы земли,

сотворил лето и зиму.

18Вспомни, о Вечный, как глумится враг

и как безумный народ оскорбляет Твоё имя.

19Не отдавай зверям душу Твоей горлицы;

жизней Твоих страдальцев не забудь никогда.

20Взгляни на Своё соглашение,

потому что насилие во всех тёмных уголках земли.

21Да не возвратится угнетённый с позором;

пусть бедный и нищий восхвалят Твоё имя.

22Восстань, Всевышний, и защити Своё дело;

вспомни, как глупец оскорбляет Тебя весь день.

23Не забудь крика Своих врагов,

шума, который непрестанно поднимают противники Твои.

Vietnamese Contemporary Bible

Thi Thiên 73:1-28

Quyển Thứ Ba

(Thi Thiên 73–89)

Thi Thiên 73

Chung Cuộc của Người Ác và Người Lành

(Thơ của A-sáp)

1Đức Chúa Trời thật nhân từ với Ít-ra-ên,

với những ai có lòng trong sạch.

2Nhưng riêng con, gần như đã mất niềm tin.

Chân con suýt trượt ngã bao lần.

3Vì con ganh tị người kiêu ngạo,

khi thấy bọn gian ác thành công.

4Lúc chết, họ không đau đớn;

họ luôn luôn mạnh khỏe tráng kiện.

5Họ không bị hoạn nạn như người khác;

lúc nào họ cũng tai qua nạn khỏi.

6Vì thế họ lấy kiêu ngạo làm vòng đeo cổ,

lấy bạo tàn làm áo mặc.73:6 Nt họ đeo kiêu ngạo như vòng đeo cổ, và tàn bạo bao phủ họ như chiếc áo

7Tâm trí đầy mưu sâu kế độc,

lòng dạ chai lì phát sinh bao tội ác!73:7 Nt lòng họ tuôn trào độc ác

8Họ nhạo cười, chế giễu thâm độc;

kiêu căng, giăng cạm bẫy hại người.

9Miệng khoác lác chống nghịch các tầng trời,

lưỡi xấc xược nói nghịch thế nhân.

10Thậm chí dân Chúa cũng về hùa,

tin tất cả những lời họ nói.

11Họ bảo nhau: “Đức Chúa Trời không biết đâu?

Làm sao Đấng Tối Cao hiểu hết mọi việc?”

12Những người ác bình an vô sự—

cứ hanh thông, của cải gia tăng.

13Có phải con đã luyện tâm hồn tinh khiết cách vô ích?

Có phải con hoài công rửa tay cho trong trắng?

14Con không được gì, chỉ suốt ngày gian nan;

mỗi buổi sáng bị đớn đau hành hạ.

15Nếu con cứ than phiền trách móc,

con sẽ trở nên bất trung với Ngài.

16Con cúi đầu suy nghiệm sâu xa.

Nan đề ấy con không sao hiểu được!

17Cho đến khi con đi vào nơi thánh,

mới chợt hiểu ra chung cuộc của người ác.

18Thật Chúa đặt họ đứng nơi trơn trợt,

bỏ họ vào đáy vực hư vong.

19Trong khoảnh khắc, họ bị hủy diệt,

lao mình vào hố thẳm kinh hoàng.73:19 Ctd bị kinh hoàng đốt tiêu

20Lạy Chúa, Ngài khinh dể những ý tưởng khờ dại của họ73:20 Nt khinh chê hình dạng họ

như một người nhạo cười giấc mơ vào ban sáng.

21Khi lòng con đau buồn,

tinh thần con cay đắng.73:21 Nt tôi bị đâm vào thận

22Con trở nên ngu si, dốt nát—

như thú hoang trước thánh nhan.

23Nhưng con vẫn luôn thuộc về Chúa;

Chúa nắm lấy tay hữu con.

24Chúa dạy bằng lời huấn thị,

để rồi đưa con vào bến vinh quang.

25Trên trời, con không có ai ngoài Chúa.

Được ở với Chúa, con còn ước ao gì hơn trên đất này.

26Thân xác và tâm hồn con tàn tạ,

nhưng Đức Chúa Trời là sức mạnh lòng con;

Ngài là phần của con mãi mãi.

27Những ai cách xa Chúa sẽ hư vong,

Chúa hủy diệt những người chối bỏ Chúa.

28Nhưng riêng con, được gần Đức Chúa Trời thật phước hạnh thay!

Nhờ Chúa Hằng Hữu Chí Cao làm nơi ẩn trú,

và con sẽ thuật lại tất cả việc kỳ diệu Ngài làm.