Jérémie 2 – BDS & VCB

La Bible du Semeur

Jérémie 2:1-37

Prophéties sur Juda et Jérusalem

L’infidélité de Juda

Juda a abandonné l’Eternel

1L’Eternel m’adressa la parole en ces termes :

2Va à Jérusalem et crie à ses oreilles :

Voici ce que déclare l’Eternel :

Je me souviens de ton amour ╵au temps de ta jeunesse2.2 Lors de l’établissement de l’alliance au mont Sinaï (voir Os 2.16-22).,

et comment tu m’aimais ╵au temps où tu étais ╵une jeune mariée,

lorsque tu me suivais, ╵à travers le désert,

dans une terre inculte.

3Car Israël, ╵tu étais alors consacré ╵à l’Eternel,

tout comme les prémices ╵d’une récolte.

Tous ceux qui en mangeaient ╵étaient châtiés :

et le malheur les atteignait,

l’Eternel le déclare.

4Vous, communauté de Jacob,

et toutes les familles ╵du peuple d’Israël,

écoutez la parole ╵que l’Eternel prononce.

5Voici ce que dit l’Eternel :

En quoi donc vos ancêtres ╵m’ont-ils trouvé en tort

pour s’éloigner de moi,

pour s’en aller après des dieux ╵qui ne sont que du vent

et n’être plus eux-mêmes que du vent2.5 Voir 2 R 17.15. ?

6Ils n’ont pas demandé : ╵« Où donc est l’Eternel

qui nous a fait sortir d’Egypte

et qui nous a conduits ╵à travers le désert,

au pays de la steppe ╵rempli de fondrières,

dans une terre aride ╵où règnent les ténèbres,

et dans une région ╵où ne passe personne,

où n’habite personne ? »

7Or, je vous ai conduits ╵vers un pays fertile

pour en manger les fruits : ╵des produits excellents.

Mais une fois arrivés là, ╵vous avez souillé ce pays

et fait de mon domaine ╵un lieu abominable.

8Les prêtres n’ont pas demandé : ╵« Où donc est l’Eternel ? »

Les spécialistes de la Loi ╵ne me connaissent pas,

les dirigeants du peuple ╵se sont révoltés contre moi.

Et les prophètes même ╵proclament leurs messages ╵au nom du dieu Baal.

Ils vont après des dieux ╵qui ne servent à rien.

9C’est pourquoi je vous intente un procès,

à vous et à vos descendants.

L’Eternel le déclare.

10Rendez-vous donc ╵dans les îles de Chypre, ╵et regardez !

Ou envoyez ╵des hommes à Qédar2.10 Qédar: tribu nomade du désert d’Arabie, à l’est du pays d’Israël. ╵et qu’ils observent bien !

Voyez si jamais il arrive ╵une chose pareille :

11existe-t-il un peuple ╵qui ait changé de dieux ?

Et pourtant ces dieux-là ╵ne sont pas de vrais dieux !

Mon peuple, quant à lui, ╵a échangé celui qui fait sa gloire2.11 C’est-à-dire Dieu (voir Ps 106.20).

contre ce qui ne sert à rien !

12Cieux, étonnez-vous-en,

soyez-en horrifiés ╵et consternés,

l’Eternel le déclare.

13Car mon peuple a commis un double mal :

il m’a abandonné, ╵moi, la source d’eaux vives,

et il s’est creusé des citernes, ╵des citernes fendues

et qui ne retiennent pas l’eau.

Les conséquences de l’abandon

14Israël est-il donc ╵un esclave acheté

ou né dans la maison ?

Pourquoi est-il mis au pillage2.14 Pillé par les Assyriens et les Egyptiens (voir v. 15-16). ?

15De jeunes lions ╵rugissent contre lui,

et leur voix retentit,

ils ont dévasté son pays,

ses villes sont brûlées, ╵et n’ont plus d’habitants.

16Et même les habitants de Memphis ╵avec ceux de Daphné2.16 Deux villes égyptiennes du delta du Nil.

vous ont brisé2.16 brisé: autre traduction : rasé. le crâne.

17Pourquoi donc tout cela ╵t’arrive-t-il ?

N’est-ce pas pour avoir ╵délaissé l’Eternel ton Dieu,

alors même qu’il te guidait ╵sur le chemin ?

18Maintenant, que te sert ╵de partir en Egypte,

pour aller boire ╵les eaux du Nil2.18 En hébreu, le Shihor : le Nil ou l’un de ses affluents. ?

Et que te sert de prendre ╵la route pour te rendre ╵en Assyrie,

pour aller boire ╵les eaux du Fleuve2.18 C’est-à-dire l’Euphrate. Dans ce verset, Jérémie fait certainement allusion à des tentatives d’alliance avec ces peuples païens (voir v. 36). ?

19Car ta méchanceté ╵entraînera ton châtiment,

ton infidélité ╵fera venir ta punition.

Sache et vois bien ╵combien il est mauvais, ╵combien il est amer

de t’être détourné ╵de l’Eternel, ton Dieu,

de ne plus avoir peur de moi.

L’Eternel le déclare, ╵le Seigneur des armées célestes.

Juda, l’infidèle

20Voici : depuis toujours, ╵tu as brisé ton joug,

tu as rompu tes liens

en disant : « Je ne veux plus être esclave ! »

Mais, sur toute haute colline

et sous tout arbre vert,

toi, tu t’es allongée

tout comme une prostituée2.20 Le culte des faux dieux est qualifié par les prophètes de prostitution. Très souvent, l’idolâtrie cananéenne s’accompagnait de prostitution sacrée, liée au culte de la fécondité. !

21Moi, je t’avais plantée ╵comme un cep excellent

d’une variété sûre.

Comment se fait-il donc ╵que tu te sois changée ╵à mon égard

en plant dégénéré ╵d’une vigne sauvage ?

22Quand tu te laverais ╵avec de la potasse

et que tu emploierais ╵des quantités de soude,

la tache de ta faute ╵resterait devant moi.

C’est là ce que déclare ╵le Seigneur, l’Eternel.

23Comment oses-tu dire : ╵« Je ne me suis jamais souillée,

je ne suis pas allée ╵après les Baals » ?

Va observer dans la vallée2.23 Certainement la vallée de Ben-Hinnom où avaient lieu des pratiques idolâtres (voir Jr 7.31-32 ; 32.35 ; 2 R 23.10). ╵les traces de tes pas !

Reconnais ce que tu as fait,

chamelle écervelée, ╵qui vagabonde ╵dans tous les sens,

24oui, ânesse sauvage ╵qui a l’habitude de vivre ╵dans les steppes désertes !

Le feu de sa passion ╵lui fait renifler l’air.

Qui pourrait réfréner ╵l’ardeur de ses désirs ?

Tous ceux qui la recherchent ╵n’auront pas à se fatiguer,

car ils la trouveront ╵quand elle est en chaleur.

25Prends garde que ton pied ╵ne se déchausse pas !

Prends garde à ton gosier ╵qui va se dessécher !

Mais toi, tu réponds : « C’est peine perdue !

J’aime les étrangers,

c’est eux que je veux suivre. »

26Comme un voleur a honte ╵lorsqu’il est découvert,

ainsi seront couverts de honte ╵la communauté d’Israël,

ses rois et ses ministres,

ses prêtres, ses prophètes.

27Ils disent à du bois : ╵« Tu es mon père2.27 Voir 3.4. ! »

et à la pierre : ╵« Toi, tu m’as mis au monde ! »

Ils m’ont tourné le dos, ╵ne m’ont pas regardé en face,

mais au jour du malheur, ils disent :

« Lève-toi, sauve-nous ! »

28Mais où donc sont les dieux ╵que tu t’es fabriqués ?

Qu’ils se lèvent, donc, eux, ╵s’ils peuvent te sauver ╵quand le malheur t’atteint !

Car, ô Juda : ╵autant tu as de villes, ╵autant tu as de dieux2.28 Voir 11.13. !

Juda a oublié son Dieu

29Pourquoi m’intenter un procès ?

Vous vous êtes tous ╵révoltés contre moi,

l’Eternel le déclare.

30J’ai frappé vos enfants, ╵mais c’est peine perdue !

Car ils n’ont pas voulu ╵accepter la leçon.

Vous avez mis à mort ╵par l’épée vos prophètes

comme un lion destructeur.

31Gens d’aujourd’hui,

voyez ce que dit l’Eternel :

Suis-je pour Israël ╵une terre déserte,

un pays de ténèbres ?

Pourquoi mon peuple dit-il donc :

« Nous errerons où nous voulons,

et nous ne voulons plus ╵avoir affaire à toi » ?

32Quoi donc, la jeune fille ╵oublierait-elle ses bijoux,

ou la jeune mariée ╵sa ceinture tressée ?

Or, mon peuple m’oublie

depuis des jours sans nombre.

33Oh ! comme tu sais bien

rechercher tes amants !

Par ta conduite, ╵tu en remontrerais ╵à la pire des femmes !

34Et jusque sur les pans ╵de tes habits,

on voit le sang de pauvres ╵qui étaient innocents :

tu ne les avais pas surpris ╵en flagrant délit d’effraction2.34 Voir Ex 22.1. !

35Et malgré tout cela, tu dis :

« Moi, je suis innocente.

La colère divine ╵va très certainement ╵se détourner de moi ! »

Eh bien, moi, je vais te juger

parce que tu prétends ╵que tu n’as pas péché.

36Comme tu t’avilis

à changer de conduite !

Te tourner vers l’Egypte,

comme vers l’Assyrie2.36 Voir v. 18 et note., ╵cela t’attirera la honte,

37et tu en reviendras

en te cachant la face ╵avec les mains.

Car l’Eternel rejette ╵ceux sur lesquels tu comptes2.37 L’Egypte et l’Assyrie. ;

ce n’est pas avec eux ╵que tu aboutiras à quelque chose.

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 2:1-37

Lời Chúa Hằng Hữu Quở Trách Dân Ngài

1Chúa Hằng Hữu ban cho tôi một sứ điệp khác. Ngài phán: 2“Hãy đi và nói lớn sứ điệp này cho Giê-ru-sa-lem. Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

Ta vẫn còn nhớ lòng trung thành của ngươi khi tuổi xuân thì

như một cô dâu trẻ từ ngày đầu,

tình yêu của ngươi với Ta thế nào và đã theo Ta

vào vùng hoang mạc cằn cỗi.

3Trong những ngày đó, Ít-ra-ên là dân thánh của Chúa Hằng Hữu,

là trái đầu mùa của các hoa lợi Ngài.

Dân tộc nào tiêu diệt dân Ngài sẽ mắc tội

và nhiều tai họa giáng trên chúng.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!”

4Hãy lắng nghe lời của Chúa Hằng Hữu, hỡi dòng họ Gia-cốp—tất cả đại tộc của Ít-ra-ên! 5Đây là lời của Chúa Hằng Hữu phán:

“Tổ tiên các ngươi thấy Ta đã làm gì sai

mà khiến chúng lìa bỏ Ta?

Chúng theo những thần hư không,

mà làm cho mình chẳng còn giá trị gì.

6Chúng không hỏi: ‘Chúa Hằng Hữu ở đâu,

Đấng đã đem chúng ta ra khỏi Ai Cập

và dẫn chúng ta vượt qua hoang mạc cằn cỗi—

vùng đất hoang mạc và đầy hầm hố,

vùng đất hạn hán và chết chóc,

nơi không một bóng người sinh sống hay lai vãng?’

7Khi Ta đưa các ngươi vào vùng đất phì nhiêu đầy hoa quả,

các ngươi ăn trái, hưởng lộc thỏa thuê,

nhưng các ngươi đã làm ô uế đất Ta

và phá hủy sản nghiệp mà Ta đã hứa cho các ngươi.

8Các thầy tế lễ không còn hỏi:

‘Chúa Hằng Hữu ở đâu?’

Những người dạy lời Ta2:8 Ctd lãnh đạo tinh thần chống lại Ta,

những người cai trị quay lưng chống lại Ta,

và các tiên tri nhân danh thần Ba-anh truyền bá lời xằng bậy,

và dành thời gian theo đuổi những chuyện hão huyền.

9Vì thế, Ta sẽ tiếp tục buộc tội các ngươi,”

Chúa Hằng Hữu phán.

“Ta sẽ buộc tội cháu chắt các ngươi

trong những năm kế đến.

10Hãy đi hướng tây và nhìn đất Kít-tim;

hãy đi hướng đông và tìm đến xứ Kê-đa xem xét cho kỹ.

Có ai từng nghe điều gì

lạ lùng như thế không?

11Có dân tộc nào thay đổi thần dễ dàng như các ngươi

mặc dù chúng không phải là thần linh gì cả?

Thế mà dân Ta đã đổi Đức Chúa Trời vinh quang

để lấy những thần tượng vô ích!

12Các tầng trời đã sửng sốt về một việc như thế

và đã co rút lại vì ghê tởm và khiếp đảm,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

13“Vì dân Ta đã phạm hai tội nặng:

Chúng đã bỏ Ta—

là nguồn nước sống.

Chúng tự đào hồ chứa cho mình, nhưng hồ rạn nứt

không thể chứa nước được!”

Hậu Quả Tội Lỗi của Ít-ra-ên

14“Tại sao Ít-ra-ên trở thành nô lệ?

Tại sao nó bị đem đi như bị cướp giật như thế?

15Sư tử gầm rống vang dậy chống lại nó,

và đất nó bị tiêu diệt.

Thành thị nó bây giờ bị bỏ hoang,

và không ai sống trong các thành thị đó nữa.

16Người Ai Cập, diễu hành từ thành Nốp và Tác-pha-nết,

đã hủy diệt vinh quang và quyền lực của Ít-ra-ên.

17Ngươi đã rước lấy tai họa đó

vì ngươi lìa bỏ Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời ngươi,

trong khi Ngài dắt ngươi đi trên đường!

18Các ngươi được lợi gì khi liên minh với Ai Cập

và kết ước với A-sy-ri?

Có gì tốt cho ngươi khi uống nước suối Si-ho2:18 Một nhánh của Sông Nin

hay uống nước Sông Ơ-phơ-rát?

19Sự gian ác ngươi sẽ trừng phạt ngươi.

Sự bội đạo ngươi sẽ quở trách ngươi.

Ngươi sẽ thấy những hậu quả đắng cay độc hại

vì đã lìa bỏ Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời ngươi và không kính sợ Ngài.

Ta, là Chúa, Chúa Hằng Hữu Vạn Quân, đã phán vậy!

20Từ lâu, ngươi đã tự bẻ ách áp bức ngươi

và phá xiềng nô lệ của ngươi,

nhưng ngươi vẫn cứ nói:

‘Tôi không phụng sự Ngài nữa.’

Trên mỗi đồi cao và dưới mỗi gốc cây xanh,

ngươi đã cúi đầu trước thần tượng như gái mãi dâm.

21Nhưng Ta là Đấng đã trồng ngươi,

chọn lọc từ giống nho thuần chủng—loại tốt nhất.

Thế tại sao ngươi biến giống nho tốt thành nho hoang?

22Không có xà phòng hay thuốc tẩy nào có thể làm ngươi sạch.

Ta vẫn thấy các vết hoen ố tội lỗi ngươi.

Ta, Chúa Hằng Hữu Chí Cao, đã phán vậy!”

Ít-ra-ên, Người Vợ Bất Trung

23“Ngươi dám nói: ‘Tôi đâu bị ô uế!

Tôi đâu có thờ lạy thần tượng Ba-anh!’

Nhưng sao ngươi có thể nói vậy?

Hãy đi và nhìn vào bất cứ thung lũng nào trên đất!

Hãy đối diện với tội lỗi ghê rợn ngươi đã làm.

Ngươi giống như lạc đà cái nhảy tung tăng

liều mạng tìm kiếm người bạn đời.

24Ngươi như lừa rừng quen sống giữa đồng hoang,

hít gió lúc động tình.

Ai có thể ngăn chặn được tham muốn của nó?

Kẻ nào ham muốn nó không cần phải tìm kiếm,

vì nó sẽ chạy đến tìm chúng.

25Khi nào ngươi sẽ ngừng chạy?

Khi nào ngươi sẽ thôi mong muốn chạy theo các thần?

Nhưng ngươi đáp: ‘Vô ích!

Tôi đã yêu thích các thần nước ngoài,

và bây giờ tôi không thể ngừng yêu chúng!’

26Ít-ra-ên như kẻ trộm

chỉ cảm thấy xấu hổ khi bị bắt quả tang.

Chúng nó, cùng vua, các quan viên, thầy tế lễ, và tiên tri—

tất cả đều giống nhau.

27Chúng thưa với các tượng chạm bằng gỗ rằng:

‘Ngài là cha tôi.’

Chúng nói với các tượng khắc bằng đá rằng:

‘Ngài đã sinh thành tôi.’

Chúng đã quay lưng với Ta,

Tuy nhiên, đến khi gặp hoạn nạn chúng lại kêu cầu Ta:

‘Xin đến giải cứu chúng con!’

28Sao không kêu cầu các thần mà các ngươi đã tạo ra?

Hãy để các thần ấy ra tay cứu giúp ngươi trong ngày hoạn nạn.

Vì ngươi có nhiều thần tượng

bằng số các thành trong Giu-đa.

29Ngươi còn khiếu nại gì nữa?

Tất cả các ngươi đã bội phản Ta,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

30“Ta đã hình phạt con cháu ngươi,

nhưng chúng không chịu sửa mình.

Chính ngươi đã giết các tiên tri

như sư tử tàn ác.

31Ôi dân Ta, hãy lắng nghe lời Chúa Hằng Hữu phán dạy!

Có phải Ta là hoang mạc trong Ít-ra-ên không?

Phải chăng Ta là một vùng đất tối tăm mù mịt?

Tại sao dân Ta nói: ‘Chúng tôi được tự do khỏi Đức Chúa Trời!

Chúng tôi không cần Chúa nữa!’

32Có thiếu nữ nào quên đồ trang sức của mình không?

Có cô dâu nào quên áo cưới trong giờ hôn lễ?

Thế mà dân Ta quên Ta từ lâu,

từ ngày nào không ai nhớ được.”

33“Ngươi đã quá khéo léo trong việc tìm kiếm yêu đương,

các phụ nữ xấu nết có thể học từ nơi ngươi!

34Nơi vạt áo ngươi cũng đã vấy máu của người vô tội và người nghèo,

dù ngươi không bắt quả tang họ phá cửa vào nhà ngươi!

35Tuy thế, ngươi vẫn nói:

‘Tôi không làm gì sai trật.

Chắc chắn Đức Chúa Trời không nổi giận với tôi!’2:35 Nt đã xây khỏi tội

Nhưng bây giờ Ta sẽ trừng phạt ngươi

vì ngươi tự cho là mình vô tội.

36Đầu tiên chỗ này, rồi đến chỗ kia—

ngươi đổi từ đồng minh này đến đồng minh khác để cầu xin sự giúp đỡ.

Nhưng bạn mới của ngươi tại Ai Cập cũng sẽ làm ngươi thất vọng,

như A-sy-ri đã làm trước kia.

37Trong nỗi tuyệt vọng, ngươi sẽ bị dẫn đi đày

với hai tay đặt trên đầu ngươi,

vì Chúa Hằng Hữu đã bỏ những dân tộc ngươi nương cậy.

Chúng chẳng giúp ích gì cho ngươi cả.”