Malheur à un peuple idolâtre
1Or des justes périssent
mais nul ne s’en soucie,
et des hommes de bien ╵sont enlevés,
sans que nul ne comprenne
que les justes sont emportés ╵afin que leur soit épargné ╵le malheur à venir57.1 Autre traduction : que c’est à cause des méchants que les justes sont emportés..
2La paix viendra
et ceux qui suivent ╵le droit chemin
pourront dormir tranquilles.
3Mais vous, approchez-vous,
fils de ces femmes qui se livrent ╵à la divination,
race adultère, prostituée !
4De qui vous moquez-vous ?
Et contre qui ouvrez-vous grand la bouche,
contre qui tirez-vous la langue ?
N’êtes-vous pas ╵des enfants infidèles
et une race fourbe,
5vous qui vous échauffez ╵auprès des chênes
et sous chaque arbre vert,
vous qui immolez les enfants ╵en sacrifice ╵dans les lits des torrents
et les creux des rochers ?
6Les pierres polies du torrent57.6 Ces pierres (ou rocs) polies devaient servir à des cultes idolâtres, peut-être liés aux cultes de la fécondité dénoncés au v. 5.,
voilà ton bien,
voilà, voilà ton lot !
C’est pour ces pierres-là ╵que tu as répandu ╵des libations de vin,
que tu fais des offrandes !
Devrais-je donc me consoler ╵de tout cela ?
7Tu as dressé ta couche
sur de hautes montagnes
et tu y montes pour offrir ╵des sacrifices.
8Tu as placé ton mémorial
derrière le battant ╵et le linteau des portes !
C’est loin de moi ╵que tu t’es mise nue,
que tu es montée sur ton lit ╵pour y faire une large place.
Tu as conclu un pacte ╵avec ces gens
dont tu aimes la couche
et tu as contemplé ╵leur nudité.
9Tu as apporté en présent de l’huile ╵au dieu Molok57.9 Autre traduction : au grand roi. Molok était la divinité principale des Ammonites.,
tu lui as offert des parfums
et tu as envoyé ╵tes messagers au loin ;
et ainsi tu t’es abaissée
jusqu’au séjour des morts !
10Tu es devenue lasse ╵à force de marcher,
sans jamais avouer : ╵« Tout cela, c’est désespéré ! »
Tu retrouves des forces,
aussi n’es-tu pas abattue.
11Et qui donc craignais-tu,
de qui avais-tu peur, ╵pour que tu m’aies trompé,
pour que tu ne te sois ╵plus souvenue de moi,
et que tu m’aies chassé ╵de tes pensées ?
Serait-ce parce que, depuis longtemps, ╵j’ai gardé le silence ?
Serait-ce pour cela ╵que tu ne me crains plus ?
12Mais je vais exposer ╵ce que vaut ta « justice ».
Et toutes tes actions
ne te seront d’aucun profit !
13Qu’ils te délivrent donc, ╵tous tes nombreux faux dieux,
quand tu crieras vers eux,
mais le vent les balaiera tous,
une rafale les emportera !
Mais celui qui s’appuie sur moi
recevra le pays
et entrera en possession ╵de ma montagne sainte.
L’Eternel guérira
14Et l’on dira : ╵Frayez la route, ╵oui, frayez-la,
préparez le chemin !
Enlevez tout obstacle
du chemin de mon peuple.
15Car voici ce que dit ╵le Dieu très élevé
qui demeure éternellement,
et qui est saint :
J’habite dans un lieu ╵qui est très haut et saint,
mais je demeure aussi ╵avec l’homme accablé,
à l’esprit abattu,
pour ranimer la vie ╵de qui a l’esprit abattu
et vivifier le cœur ╵des hommes accablés.
16Car ce n’est pas toujours ╵que j’intenterai un procès,
ni éternellement ╵que je m’irriterai,
car sinon, devant moi, ╵le souffle de la vie ╵s’évanouirait,
les êtres que j’ai faits ╵dépériraient.
17L’avidité coupable ╵du peuple d’Israël
m’avait mis en colère.
Alors je l’ai frappé
et je me suis caché ╵dans mon irritation.
Mais lui, rebelle, ╵il a suivi la voie
où l’inclinait son cœur.
18J’ai bien vu sa conduite,
mais je le guérirai
et je le conduirai,
je lui accorderai ╵une pleine consolation,
à lui, et aux siens affligés.
19Je créerai sur leurs lèvres ╵des hymnes de louange.
Paix, paix à qui est loin
comme à ceux qui sont près57.19 Allusion en Ep 2.17.,
déclare l’Eternel.
Oui, je le guérirai.
20Mais les méchants ressemblent ╵à la mer agitée
qui ne peut se calmer
et dont les flots agitent ╵la vase et le limon.
21Il n’y a pas de paix57.21 Voir Es 48.22.
a dit mon Dieu, ╵pour les méchants.
1Người công chính chết đi;
người tin kính thường chết trước hạn kỳ.
Nhưng dường như không ai quan tâm hay thắc mắc.
Dường như không ai hiểu rằng
Đức Chúa Trời đang bảo vệ họ khỏi tai họa sắp đến.
2Vì người sống ngay thẳng
sẽ được an nghỉ khi họ qua đời.
Lên Án Tội Thờ Thần Tượng
3“Nhưng ngươi—hãy đến đây, các ngươi là con cháu của phù thủy,
dòng dõi của bọn ngoại tình và tà dâm!
4Các ngươi chế nhạo ai,
nhăn mặt, lè lưỡi để giễu cợt ai?
Các ngươi là con cháu của bọn gian ác và dối trá.
5Các ngươi sốt sắng thờ lạy thần tượng
dưới bóng mỗi cây cổ thụ và dưới mỗi cây xanh.
Các ngươi giết con mình để dâng tế lễ
cho tà thần dưới trũng, nơi vách đá lởm chởm.
6Thần tượng các ngươi là các tảng đá nhẵn bóng trong các thung lũng.
Các ngươi thờ phượng chúng với rượu và tế lễ chay.
Chúng nó, không phải Ta, là cơ nghiệp của ngươi.
Các ngươi nghĩ những việc này có làm Ta vui không?
7Các ngươi đã phạm tội gian dâm trên núi cao.
Nơi đó các ngươi đã thờ thần tượng.
8Các ngươi đặt một biểu tượng tà thần
trên trụ cửa và phía sau cánh cửa.
Các ngươi lìa bỏ Ta
và leo vào giường với các thần ghê tởm này.
Các ngươi kết giao ước với chúng.
Các ngươi thích nhìn ngắm sự lõa lồ của chúng.
9Các ngươi dâng dầu ô-liu cho thần Mô-lóc57:9 Ctd vua
cùng nhiều loại hương thơm.
Các ngươi cất công đi tìm kiếm rất xa,
vào đến tận âm phủ,
để tìm các thần mới về thờ.
10Dù phải cực nhọc đi xa mệt mỏi,
các ngươi không bao giờ bỏ cuộc.
Dục vong đã cho các ngươi sức mới
và các ngươi không biết mệt mỏi.
11Có phải các ngươi sợ những tà thần này?
Chúng không làm các ngươi khiếp sợ sao?
Có phải đó là lý do các ngươi dối gạt Ta,
quên hẳn Ta và những lời của Ta?
Có phải vì Ta im lặng quá lâu
nên các ngươi không kính sợ Ta nữa?
12Bây giờ Ta sẽ phơi bày nếp sống thiện lành của các ngươi.
Những thứ ấy chẳng ích lợi gì cho các ngươi cả.
13Để xem các thần tượng có thể cứu các ngươi
khi các ngươi kêu khóc xin chúng cứu.
Thật ra gió sẽ càn quét các thần tượng ấy!
Chỉ một làn gió thoảng đủ tiêu diệt tất cả.
Nhưng người nào ẩn náu trong Ta sẽ được thừa hưởng đất
và ở trên núi thánh Ta.”
An Ủi cho Người Thống Hối
14Đức Chúa Trời phán: “Hãy sửa mới con đường!
Làm sạch sỏi và đá để dân Ta trở về.”
15Đấng Cao Cả và Chí Tôn đang ngự trong cõi đời đời,
là Đấng Thánh phán dạy điều này:
“Ta ngự trong nơi cao và thánh
với những người thống hối và khiêm nhường.
Ta phục hồi tâm linh người khiêm nhường
và làm cho những tâm hồn thống hối được hồi sinh.
16Vì Ta không buộc tội luôn;
Ta cũng không giận mãi.
Nếu Ta tiếp tục, thì cả nhân loại sẽ bị tiêu diệt—
các linh hồn Ta dựng nên cũng không còn.
17Ta đã từng nổi giận,
đánh phạt những người tham lam.
Ta ẩn mặt khỏi chúng
nhưng chúng vẫn tiếp tục cứng đầu trong tội lỗi mình.
18Ta đã thấy những gì chúng làm,
nhưng Ta vẫn cứ chữa lành chúng!
Ta sẽ lãnh đạo chúng,
Ta sẽ an ủi những ai thống hối,
19đem lời ngợi tôn trên môi họ.
Dù ở gần hay ở xa, đều sẽ được bình an và chữa lành,”
Chúa Hằng Hữu, Đấng chữa lành họ, phán vậy.
20“Còn những ai ngoan cố khước từ Ta sẽ như biển động,
không bao giờ an tịnh
nhưng cứ nổi lên bùn lầy và đất dơ.
21Bọn gian tà chẳng bao giờ được bình an,”
Đức Chúa Trời của tôi đã phán.