Jeremias 48 – APSD-CEB & VCB

Ang Pulong Sa Dios

Jeremias 48:1-47

Ang Mensahe bahin sa Moab

1Mao kini ang gisulti sa Ginoo nga Makagagahom, ang Dios sa Israel, bahin sa Moab:

“Makalulooy ang Nebo kay laglagon kini. Maulawan ug ilogon ang Kiriataim, ug ang kampo niini matumpag. 2Dili na dayegon ang Moab. Didto sa Heshbon, nagaplano ang kaaway sa paglaglag sa Moab. Nagkanayon sila, ‘Dali! Laglagon ta ang Moab.’ Ang lungsod sa Madmen sulongon usab sa mga kaaway ug mahimong awaaw. 3Paminawa ninyo ang singgit sa pagpakitabang gikan sa Horonaim tungod sa grabe nga kagubot ug kalaglagan. 4Malaglag gayod ang Moab, ug maghilaka ang mga kabataan. 5Ang mga lumulupyo sa Moab manghilak ug magbakho samtang gatungas sa Luhit. Ug sa paglugsong ngadto sa Horonaim, madunggan ang pagtiyabaw tungod sa kalaglagan.

6“Luwasa ang inyong kaugalingon! Pangikyas kamo ngadto sa kamingawan. 7Kamo nga mga taga-Moab, nagsalig kamo sa inyong abilidad ug bahandi. Bihagon kamo apil ang inyong dios-dios nga si Kemosh ug ang iyang mga pari ug mga opisyal.

8“Moadto sa matag lungsod ang tiglaglag ug walay lungsod nga makalingkawas. Malaglag usab ang mga lungsod sa kapatagan ug sa patag ibabaw sa bukid. Mahitabo gayod ini, kay ako, ang Ginoo, ang nagaingon niini. 9Kon aduna lang untay pako ang Moab, makalupad unta siya palayo,48:9 Kon aduna… palayo: o, Asini ang Moab aron wala nay motubo niini nga mga tanom. kay dili na pagapuy-an ang mga lungsod niini ug mahimong awaaw na kini. 10Panghimaraoton ang tawong magbangay-bangay sa pagbuhat sa buluhaton sa Ginoo batok sa Moab. Panghimaraoton ang tawong dili mogamit sa iyang espada sa pagpatay sa mga taga-Moab. 11Sukad sa iyang pagsugod, hayahay ang Moab. Wala gayod kini sukad mabihag. Sama kini sa bino nga wala tandoga o ibalhin-balhin ug sudlanan. Busa wala gayod mausab ang iyang lami ug kahumot.

12“Apan moabot ang adlaw nga magpadala akog mga kaaway nga moyabo niini ug modugmok sa iyang sudlanan. 13Unya ikaulaw sa Moab ang ilang dios-dios nga si Kemosh, maingon nga gikaulaw sa katawhan sa Israel ang Betel48:13 Betel: o, ang dios-dios nga nating baka sa Betel. nga ilang gisaligan. 14Nanghambog ang mga taga-Moab nga maisog sila nga mga sundalo. 15Apan malaglag gayod ang Moab ug ang mga lungsod niini. Pamatyon ang iyang kinaisogan nga mga batan-on. Ako, ang Ginoo nga Makagagahom nga Hari, ang nagaingon niini.

16“Hapit na ang kalaglagan sa Moab. 17Pagbangotan kamong mga nasod nga anaa sa iyang palibot, kamong tanan nga nasayod sa kabantog sa Moab! Pagsubo kamo ug moingon, ‘Natapos na ang Moab! Nabali na ang iyang baston, ang baston nga nagasimbolo sa iyang gahom ug kabantog.’

18“Kamong mga lumulupyo sa Dibon, pagpaubos kamo ug yaka sa yuta, kay ang tiglaglag sa Moab mosulong kaninyo ug panggub-on niini ang inyong pinarilan nga mga lungsod. 19Kamo nga nagapuyo sa Aroer, barog kamo daplin sa dalan ug pagbantay. Pangutan-a ang mga nakaikyas kon unsay nahitabo. 20Motubag sila, ‘Nalaglag ug naulawan ang Moab. Busa pagsubo kamo ug panghilak. Isinggit ninyo sa Arnon nga nalaglag ang Moab.’

21“Silotan usab ang mga lungsod sa patag ibabaw sa bukid: ang Holon, Jaza, Mefaat, 22Dibon, Nebo, Bet Diblataim, 23Kiriataim, Bet Gamul, Bet Meon, 24Kiriot, ug Bozra. Moabot na ang silot sa tanang lungsod sa Moab, duol man o layo. 25Wala nay gahom ang Moab ug huyang na kini. Ako, ang Ginoo, ang nagaingon niini.

26“Huboga ang Moab, kay naghunahuna siya nga labaw siya kanako. Moligid siya sa iyang kaugalingong suka ug mahimong kataw-anan. 27Mga lumulupyo sa Moab, dili ba gibiaybiay man ninyo ang Israel? Ngano, nasakpan ba siya uban sa mga kawatan, nga magpanglingo48:27 magpanglingo: timaan sa ilang pagbiaybiay. man kamo matag hisgot ninyo kaniya? 28Biya na kamo sa inyong mga lungsod ug puyo kamo sa batoon nga bukid, sama sa salampati nga nagsalag diha sa pangpang. 29Labihan kaayo kamo ka garboso. Nasayod ako kon unsa kataas ang inyong pagtan-aw sa inyong kaugalingon ug kon unsa kamo kamapahitas-on. 30Ako, ang Ginoo, nasayod kon unsa kamo kahambogiro. Apan dili tinuod ang inyong gipanghambog ug wala kini kapuslanan. 31Busa maghilak ako alang sa Moab ug sa mga taga-Kir Hareset.48:31 Kir Hareset: o, Kir Heres. 32Maghilak usab ako alang sa katawhan sa Sibma, labaw pa sa paghilak ko sa mga taga-Jazer. O Sibma, sama ka sa ubas nga ang mga sanga miabot sa tabok sa Patayng Dagat hangtod sa Jazer. Apan karon gihurot ug panguha sa tiglaglag ang imong mga bunga. 33Mahanaw ang kalipay ug kasadya diha sa mga kaumahan ug mga ubasan sa yuta sa Moab. Wala nay modagayday nga bino sa mga pug-anan. Wala nay magpuga ug ubas nga inubanan sa singgit sa kalipay. Adunay pagsinggit apan dili singgit sa kalipay. 34Ang pagtiyabaw madunggan gikan sa taga-Heshbon hangtod sa Eleale ug sa Jahaz. Madungog usab kini sa Zoar hangtod sa Horonaim ug Eglat Shelishiya. Kay bisan ang sapa sa Nimrim mahubsan. 35Pamatyon ko kadtong mga taga-Moab nga nagahalad sa mga simbahanan diha sa habog nga mga dapit ug ang nagasunog ug insenso sa ilang mga dios. Ako, ang Ginoo, ang nagaingon niini.

36“Busa mag-agulo gayod ako alang sa Moab ug sa mga taga-Kir Hareset, sama sa subo nga tingog sa plawta nga gitukar alang sa patay. Nahanaw na ang bahandi nga ilang naangkon. 37Ang matag-usa magpakita ug pagsubo pinaagi sa pagpaupaw, pagpamalbas, pagsamad-samad sa ilang mga kamot, ug pagbistig sako. 38Maniyabaw ang mga tawo diha sa atop sa ilang kabalayan ug sa mga plasa, kay gilaglag ko ang Moab sama sa pagbuak sa usa ka banga nga wala nay nagtagad. 39Nalaglag na ang Moab! Paminawa ang pagtiyabaw sa iyang mga lumulupyo. Maulawan pag-ayo ang Moab, ug biay-biayon kini ug malisang ang tanang lugar sa palibot niini nga nakakita sa nahitabo.”

40Nagpadayon pa gayod sa pagsulti ang Ginoo, “Tan-awa! Ang kaaway sa Moab daw agila nga mosakdap niini. 41Mailog ang mga lungsod48:41 mga lungsod: o, Keriot. ug ang mga kuta sa Moab. Nianang panahona ang mga sundalo sa Moab bation sa kahadlok nga sama sa babayeng nagbati. 42Malaglag gayod ang Moab tungod kay naghunahuna siya nga labaw siya sa Ginoo. 43Kalisang, bung-aw, ug lit-ag ang nagapaabot sa mga taga-Moab. 44Ang moikyas sa kalisang mahulog sa bung-aw. Ang makagawas sa bung-aw, malit-agan, kay silotan ko gayod ang Moab sa gitakda nga panahon. Ako, ang Ginoo, ang nagaingon niini. 45Ang makalulooy nga nakaikyas gustong manago sa Heshbon. Apan ang Heshbon nga gidumala kanhi ni Haring Sihon nagadilaab. Gilamoy sa kalayo ang mga bukid diin nagtago ang mga taga-Moab nga hilig makig-away. 46Alaot gayod kamo, mga taga-Moab! Malaglag kamong nagasimba sa dios-dios nga si Kemosh, ug pamihagon ang inyong mga kabataan. 47Apan sa ulahing mga adlaw ibalik ko ang maayong kahimtang sa Moab. Ako, ang Ginoo, ang nagaingon niini.” Mao kadto ang mensahe bahin sa Moab.

Vietnamese Contemporary Bible

Giê-rê-mi 48:1-47

Sứ Điệp về Mô-áp

1Sứ điệp này phán về Mô-áp. Đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên, phán:

“Khốn cho thành Nê-bô;

nó sẽ sớm bị điêu tàn.

Thành Ki-ri-a-ta-im sẽ bị nhục nhã vì bị chiếm đóng;

các đồn lũy nó sẽ bị nhục mạ và phá vỡ.

2Danh tiếng của Mô-áp không còn nữa,

vì trong Hết-bôn, có âm mưu tiêu diệt nó.

Chúng nói: ‘Hãy đến, chúng ta sẽ xóa nước này khỏi các nước.’

Thành Mát-mên cũng vậy, cũng sẽ nín lặng;

tại đó, lưỡi gươm sẽ rượt đuổi ngươi.

3Hãy nghe tiếng kêu khóc từ Hô-rô-na-im,

vang lên vì cảnh cướp bóc và tàn phá kinh khủng.

4Mô-áp bị tiêu diệt.

Tiếng trẻ khóc than vang đến tận Xô-a.

5Trên đường lên Lu-hít,

người ta vừa đi vừa khóc.

Trên đường xuống Hô-rô-na-im,

vang tiếng khóc than cho cảnh tàn phá.

6Hãy trốn chạy vì mạng sống mình!

Hãy ẩn mình như bụi cây trong hoang mạc!

7Vì các ngươi ỷ lại nơi của cải và thành tích,

nên các ngươi sẽ bị diệt vong.

Thần Kê-mốt của các ngươi bị lưu đày

cùng với bọn tư tế và quan quyền!

8Tất cả thành sẽ bị hủy diệt,

không một ai thoát khỏi—

trên vùng cao nguyên hay dưới các thung lũng,

vì Chúa Hằng Hữu đã phán vậy.

9Ước gì người Mô-áp mọc cánh

để bay xa thoát nạn diệt vong,

vì dân thành nó bị tàn sát,

không còn lại người nào.

10Khốn cho người làm việc Chúa cách giả dối,

những người không chịu để cho gươm mình vấy máu!

11Từ khởi đầu lịch sử, Mô-áp đã sống trong an nhàn,

chưa bao giờ bị lưu đày.

Nó như rượu ngon thơm ngát, dịu ngọt.

Cất kỹ trong thùng rượu lâu năm,

chưa bao giờ rót ra.”

12Chúa Hằng Hữu phán: “Nhưng sắp đến kỳ

khi Ta sai người đến rót rượu từ trong bình.

Họ sẽ rót ra,

rồi đập bể bình đi!

13Lúc ấy, người Mô-áp mới hổ thẹn về thần Kê-mốt,

cũng như dân tộc Ít-ra-ên hổ thẹn về thần bò con ở Bê-tên.

14Sao các ngươi còn khoác lác: ‘Chúng ta là những anh hùng,

những dũng sĩ thiện chiến.’

15Nhưng bây giờ Mô-áp và các thành nó sẽ bị hủy diệt.

Các thanh niên ưu tú của Mô-áp đều bị tàn sát,”

Vua, Danh Ngài là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán.

16“Tai họa sắp đổ xuống Mô-áp;

tai vạ đến rất nhanh.

17Các dân tộc lân bang của Mô-áp,

hãy khóc giùm cho nó!

Hãy xem quyền trượng của nó đã gãy thế nào,

và cây gậy xinh đẹp của nó tiêu tan ra sao!

18Hãy rời vinh quang của ngươi

và ngồi trên đất, hỡi dân cư Đi-bôn,

vì kẻ hủy diệt Mô-áp cũng sẽ tàn phá Đi-bôn.

Chúng lật đổ các đồn lũy của ngươi.

19Hỡi dân cư A-rô-e,

hãy kéo ra đường xem.

Hãy hỏi người trốn chạy khỏi Mô-áp:

‘Chuyện gì đã xảy ra tại đó?’

20Và đáp rằng:

‘Mô-áp bị tàn phá, bị ruồng bỏ;

Hãy khóc than và rên xiết!

Hãy loan báo khắp vùng Sông Ạt-nôn rằng:

Mô-áp đã bị hủy diệt!’

21Sự trừng phạt giáng xuống khắp vùng bình nguyên—

trên Hô-lôn, Gia-xa, và Mê-phát,

22Đi-bôn, Nê-bô, và Bết Đíp-la-tha-im,

23Ki-ri-a-ta-im, Bết Ga-mun, và Bết Mê-ôn,

24Kê-ri-giốt và Bốt-ra—

cùng tất cả thành của Mô-áp, xa và gần.”

25Chúa Hằng Hữu phán: “Sức mạnh của Mô-áp đã kết thúc.

Cánh tay của nó đã bị gãy.

26Hãy làm cho Mô-áp say

vì nó đã kiêu ngạo chống lại Chúa Hằng Hữu.

Mô-áp sẽ nuốt lại đồ nó mửa ra

và bị mọi người chế giễu.

27Có phải ngươi đã chế giễu Ít-ra-ên?

Có phải ngươi đã bắt nó giữa những kẻ trộm sao

mà ngươi xem thường nó như ngươi đã làm?

28Hỡi cư dân Mô-áp,

hãy trốn khỏi các thành và ẩn náu trong hang đá.

Hãy trốn như chim bồ câu

núp trong tổ giữa các khe đá.

29Chúng ta đã nghe nói rằng Mô-áp rất kiêu căng,

ngạo mạn, và tự tôn tự đại.”

30Chúa Hằng Hữu phán: “Ta biết Mô-áp thật xấc xược

nhưng nó chỉ khoe khoang, khoác lác—

không còn sức lực.

31Vì thế, Ta than van cho Mô-áp;

phải, Ta thương tiếc vì Mô-áp.

Lòng Ta tan nát vì người Kiệt Ha-rê-sết.

32Hỡi cây nho ở Síp-ma,

Ta sẽ khóc cho ngươi nhiều hơn Ta đã khóc cho Gia-ê-xe.

Các cành ngươi vươn xa đến Biển Chết,

nhưng kẻ hủy diệt đến lột trần ngươi!

Nó đến hái sạch nho và trái mùa hạ của ngươi.

33Sự hoan hỉ và vui mừng đã biến mất khỏi cánh đồng phì nhiêu của xứ Mô-áp.

Ta khiến cho rượu ngưng chảy từ máy ép.

Không ai hò reo lúc ép nho.

Tại đó chỉ có tiếng kêu la, phải, chẳng phải tiếng mừng vui.

34Nhưng là tiếng kêu la kinh hoàng từ Hết-bôn cho đến tận Ê-lê-a-lê và Gia-hát; từ Xoa đến tận Hô-rô-na-im và Ê-lát Sê-li-sia. Ngay cả nước Nim-rim cũng khô cạn.”

35Chúa Hằng Hữu phán: “Ta sẽ chấm dứt sự cúng tế tại những nơi cao và việc dâng hương cho các thần tượng tại Mô-áp. 36Lòng Ta than khóc Mô-áp và Kiệt Ha-rê-sết như tiếng sáo buồn thảm, vì tài nguyên chúng tích trữ đã mất hết rồi. 37Dân chúng cạo trọc đầu và râu mình trong than khóc. Chúng chém tay mình và lưng thắt bao gai. 38Khắp các đường phố Mô-áp, trên các sân thượng đều vang tiếng khóc lóc, than van. Vì Ta đã đập tan Mô-áp như cái bình cũ kỹ, vô dụng. 39Hãy nghe tiếng đập vỡ! Hãy nghe tiếng khóc than! Hãy xem cảnh sỉ nhục của Mô-áp. Nó trở nên đề tài chế giễu, là biểu tượng sụp đổ cho các dân tộc lân bang.”

40Đây là điều Chúa Hằng Hữu phán:

“Này! Kẻ thù sẽ bay nhanh như đại bàng,

xòe cánh ra che phủ đất Mô-áp.

41Các thành của nó sẽ bị chiếm đóng,

và các đồn lũy nó đều thất thủ.

Ngay cả các chiến sĩ mạnh nhất cũng sẽ đau đớn

như đàn bà trong cơn chuyển dạ.

42Mô-áp sẽ không còn là một nước nữa,

vì nó đã tự tôn tự đại, chống lại Chúa Hằng Hữu.”

43Chúa Hằng Hữu phán: “Hỡi Mô-áp!

Sự kinh hoàng, cạm bẫy, và lưới đã dành sẵn cho ngươi.

44Ai trốn sẽ mắc vào cạm bẫy,

ai thoát bẫy sẽ bị vướng vào lưới.

Vì Ta sẽ đem lại một năm hình phạt cho Mô-áp,”

Chúa Hằng Hữu phán vậy.

45Những người chạy trốn đến Hết-bôn,

không còn đủ sức đi xa hơn nữa.

Vì một ngọn lửa từ Hết-bôn,

từ giữa hoàng cung Vua Si-hôn,

sẽ thiêu cháy khắp đất

cùng tất cả dân phản loạn.

46Hỡi Mô-áp, người ta than khóc cho ngươi!

Dân của thần Kê-mốt đã bị hủy diệt!

Con trai và con gái của ngươi

sẽ bị bắt đi lưu đày.

47“Nhưng Ta sẽ phục hồi sự thịnh vượng của Mô-áp

trong những ngày cuối cùng.

Ta, Chúa Hằng Hữu, đã phán vậy!”

Đây là lời cuối cùng của Tiên tri Giê-rê-mi nói về Mô-áp.