Isaias 64 – APSD-CEB & VCB

Ang Pulong Sa Dios

Isaias 64:1-12

1Ginoo, pikasa ang langit ug kanaog aron mangatay-og ang mga bukid sa imong presensya. 2Maingon nga ang kalayo mosunog sa mga laya nga sanga ug mopabukal sa tubig, ang imong pag-abot mopakurog sa mga nasod nga imong mga kaaway, ug maila nila kon kinsa ka. 3Sa dihang nanaog ka kaniadto ug naghimog katingalahang mga butang nga wala namo paabota, nangurog ang mga bukid sa imong presensya. 4Sukad masukad wala pa gayoy nakadungog o nakakita ug Dios nga sama kanimo nga motabang sa mga mosalig kaniya. 5Ginadawat mo ang mga nagakalipay sa pagbuhat ug matarong, ug nagasunod sa imong mga pamaagi. Apan nasuko ka kanamo kay nagpadayon kami sa pagsupak sa imong pamaagi. Busa unsaon pa man namo pagkaluwas? 6Nahisama kaming tanan sa usa ka hugawng butang, ug ang tanan namong mga maayong binuhatan sama lang sa hugawng trapo. Sama kaming tanan sa dahon nga nalaya, ug ang among kadaotan sama sa hangin nga mipalid kanamo. 7Wala gayoy bisan usa kanamo nga midangop kanimo ug naninguha sa pagkupot kanimo. Mao kana ang hinungdan kon nganong mitalikod ka kanamo, ug gipasagdan mo kami nga mangamatay64:7 mangamatay: sa literal, mangatunaw. tungod sa among mga sala. 8Apan sa gihapon ikaw ang among Amahan, Ginoo. Sama ikaw sa magkukolon, ug kami sama sa lapok. Ikaw ang naghimo kanamong tanan. 9Ginoo, ayaw palabihi ang imong kasuko kanamo; ayawg hinumdomi hangtod sa hangtod ang among mga sala. Nagahangyo kami kanimo nga tagdon mo kami, kay kaming tanan imong katawhan. 10Ang imong balaan nga mga siyudad, apil ang Jerusalem, nahisama sa disyerto nga walay nagpuyo. 11Nasunog ang among balaan ug matahom nga templo, diin gisimba ka sa among mga katigulangan. Naguba ang tanang mga butang nga among gipakamahal. 12Bisan ba niining tanan, dili mo pa gihapon kami tabangan, Ginoo? Magpakahilom ka na lang ba, ug silotan mo kami sa hilabihan?

Vietnamese Contemporary Bible

Y-sai 64:1-12

Dân Chúa Cầu Nguyện

1Ôi, ước gì Chúa xé các tầng trời và ngự xuống!

Và núi non đều tan chảy trước mặt Ngài!64:1 Thánh Kinh Hê-bơ-rơ ghi câu 64:1 ở cuối chương 63

2Như lửa đốt củi khô,

như nước đun sôi,

hầu cho người thù nghịch biết Danh Ngài

và các dân tộc run rẩy trước mặt Ngài.

3Ngày xa xưa khi Ngài ngự xuống,

Ngài đã làm những việc đáng sợ mà chúng con không trông mong.

Ôi, các núi đều tan chảy trước mặt Ngài.

4Từ khi thế gian mới bắt đầu,

tai chưa hề nghe

và mắt chưa hề thấy thần nào ngoài Đức Chúa Trời,

là Đấng hành động thay cho những ai trông đợi Ngài!

5Chúa đón tiếp người vui lòng làm điều công chính,

và những người tin kính đi trong đường lối Ngài.

Nhưng Chúa nổi giận cùng chúng con,

vì chúng con đã phạm tội bất tín.

Chúng con cứ liên tục phạm tội;

làm sao chúng con được cứu?

6Chúng con tất cả đều gian ác và xấu xa.

Khi chúng con bày tỏ công chính mình,

chúng chẳng khác gì miếng giẻ, bẩn thỉu.

Chúng con tất cả đều héo rụng như lá vàng mùa thu,

tội ác chúng con như gió đùa mình đi.

7Thế mà chẳng ai kêu cầu Danh Ngài

hay nài nỉ Ngài thương xót.

Vì thế, Chúa đã ngoảnh mặt khước từ chúng con,

bỏ mặc chúng con tiêu tan trong tội ác mình.

8Lạy Chúa Hằng Hữu, dù vậy, Ngài là Cha chúng con!

Chúng con là đất sét, và Ngài là Thợ Gốm.

Chúng con tất cả là công trình của tay Ngài.

9Lạy Chúa Hằng Hữu, xin đừng giận chúng con.

Cầu xin Ngài đừng nhớ tội ác chúng con mãi mãi.

Xin Chúa đoái xem, chúng con kêu cầu,

vì tất cả chúng con đều là con dân Ngài.

10Các thành thánh của Ngài bị tàn phá.

Si-ôn trở thành hoang mạc;

phải, Giê-ru-sa-lem hoang vắng tiêu điều.

11Đền Thờ thánh nguy nga tráng lệ,

là nơi tổ phụ chúng con thờ phượng Chúa,

đã bị thiêu hủy rồi,

và tất cả những gì xinh đẹp đều sụp đổ, tan tành.

12Lạy Chúa Hằng Hữu, đã đến nỗi này, Chúa vẫn từ chối cứu giúp chúng con sao?

Có lẽ nào Ngài cứ nín lặng và hình phạt chúng con?