Isaias 51 – APSD-CEB & VCB

Ang Pulong Sa Dios

Isaias 51:1-23

Ang Panawagan sa Pagsalig sa Ginoo

1-2Miingon ang Ginoo, “Pamati kamo kanako, kamong gustong maluwas51:1-2 gustong maluwas: o, gustong mahimong matarong. ug modangop kanako. Hinumdomi ninyo si Abraham ug si Sara nga inyong katigulangan. Sama sila sa bato diin kamo gitipak o sa bangag diin kamo gikubkub. Sa dihang gitawag ko si Abraham, nagainusara lang siya. Apan gipanalanginan ko siya ug gihatagan ug daghang mga kaliwat.

3“Kaloy-an ko gayod ang Jerusalem51:3 Jerusalem: sa Hebreo, Zion. Mao usab sa bersikulo 11 ug 16. ug ang tanang mga dapit niini nga nangaguba. Ang mga disyerto niini himuon kong sama sa Eden—ang akong hardin. Maanaa ang kalipay ug kasadya sa Jerusalem ug may pagpasalamat ug mga pag-awit usab.

4“Pamati kamo kanako, O katawhan ko! Patalinghogi ninyo ako, O nasod ko! Ipadayag ko ang akong kasugoan. Ug ang akong katarong ug kaangayan mohatag ug kahayag sa mga nasod. 5Hapit ko na kamo hatagan ug kadaogan.51:5 kadaogan: o, pagkamatarong. Sa dili madugay luwason ko kamo. Pagadumalahan ko ang mga nasod. Ang anaa sa mga isla magahulat kanako ug magalaom sa akong gahom. 6Tan-awa ninyo ang kalangitan ug ang kalibotan. Mawala ang kalangitan sama sa aso. Mogabok ang kalibotan sama sa panapton. Mangamatay ang mga lumulupyo niini sama sa gagmayng mananap nga nagalupad. Apan ang kaluwasan ug kadaogan nga ihatag ko magapadayon sa walay kataposan. 7Pamatia ninyo ako, kamo nga nasayod kon unsa ang husto ug nagatuman sa akong kasugoan! Ayaw kamo kahadlok sa mga pagsaway ug pagpakaulaw sa mga tawo kaninyo. 8Kay mahisama sila sa panapton nga kutkoton sa mga gagmayng mananap. Apan ang kadaogan ug kaluwasan nga akong ihatag magapadayon sa walay kataposan.”

9Sige na, Ginoo, tabangi kami. Gamita ang imong gahom sa pagluwas kanamo. Tabangi kami sama sa imong gihimo kaniadto. Dili ba ikaw man ang nagtagodtagod sa dragon nga si Rahab?51:9 Rahab: Kini nagarepresentar sa Ehipto. 10Dili ba ikaw man ang nagpamala sa dagat aron sa paghimog agianan diha sa taliwala niini aron makatabok ang katawhan nga imong giluwas? 11Mobalik sa Zion ang imong mga linuwas nga nagaawit sa walay hunong nga kalipay. Mawala na ang ilang kasubo, ug mag-awas-awas ang ilang kalipay.

12Mitubag ang Ginoo, “Ako mao ang nagdasig kaninyo. Busa nganong mahadlok man kamo sa mga tawong mamatay ra sama sa sagbot? 13Nalimot na ba kamo nga ako ang naghimo kaninyo? Ako ang nagbukhad sa kalangitan ug nagbutang sa mga patukoranan sa kalibotan. Nganong nagakinabuhi kamo nga kanunayng may kahadlok sa kasuko sa mga nagalutos ug buot molaglag kaninyo? Ang ilang kasuko dili na makaunsa kaninyo. 14Sa dili madugay buhian ang mga binihag. Dili sila mamatay sa gibilanggoan kanila, ni mawad-an ug pagkaon. 15Kay ako, ang Ginoo nga inyong Dios, ang nagakutaw sa dagat aron modahunog ang mga balod. Makagagahom nga Ginoo ang akong ngalan. 16Gitudlo ko kaninyo ang angay ninyong isulti, ug gipanalipdan ko kamo pinaagi sa akong gahom. Ako ang nagpahimutang sa kalangitan ug ang nagbutang sa mga patukoranan sa kalibotan. Ug ako ang nagaingon sa Zion, ‘Ikaw ang akong katawhan.’ ”

17Bangon na, Jerusalem! Ang kasuko sa Ginoo sama sa ilimnon nga gihurot mog inom hangtod nga nagsusapinday ka sa kahubog. 18Walay usa sa imong katawhan51:18 katawhan: sa literal, kabataan. nga makaagak kanimo; walay usa kanila nga makatabang kanimo. 19Nahitabo kanimo kining duha ka kalamidad: naguba ikaw tungod sa gubat ug nagaantos sa kagutom ang imong katawhan. Walay nahibilin sa imong katawhan nga modasig ug molipay kanimo. 20Gipangkuyapan sila ug nagbuy-od sa eskina sa matag dalan sama sa usa nga nalit-agan. Nahiagom sila sa labihan nga kasuko sa Ginoo; gibadlong sila sa imong Dios.

21Busa pamatia ninyo kini, kamong nagaantos ug nangahubog apan dili tungod sa bino. 22Mao kini ang giingon sa Ginoo nga inyong Dios nga nagalaban kaninyo, “Pamati! Gikuha ko na gikan kaninyo ang akong kasuko nga daw ilimnon nga makahubog. Dili ko na kamo paimnon niini pag-usab. 23Ihatag ko kini sa mga nagpaantos kaninyo, ug sa nagsugo kaninyo nga mohapa aron ilang tumban ug himuong daw yuta ug dalan ang inyong mga likod.”

Vietnamese Contemporary Bible

Y-sai 51:1-23

Kêu Gọi Tin Cậy Chúa Hằng Hữu

1“Hãy nghe Ta, những ai hy vọng được giải thoát—

và tìm kiếm Chúa Hằng Hữu!

Hãy hướng về tảng đá nơi con được đẽo ra

và mỏ đá nơi con được đào lên.

2Hãy nhìn xem Áp-ra-ham, tổ phụ con,

và Sa-ra, người đã sinh ra dân tộc con.

Ta đã gọi Áp-ra-ham khi người chỉ có một mình,

Nhưng khi Ta ban phước cho người,

thì người trở nên một dân tộc vĩ đại.”

3Vì Chúa Hằng Hữu sẽ an ủi Si-ôn một lần nữa

và an ủi chốn hoang tàn của nó.

Sa mạc của nó sẽ nở hoa như vườn Ê-đen,

hoang mạc cằn cỗi như vườn của Chúa Hằng Hữu.

Nơi ấy, vang tiếng reo vui và mừng rỡ.

Các bài ca cảm tạ sẽ vang đầy không gian.

4“Hãy nghe Ta, hỡi dân Ta.

Hãy nghe, hỡi Ít-ra-ên

vì luật pháp Ta sẽ được công bố,

và công chính Ta sẽ là ánh sáng cho các dân tộc.

5Sự thương xót và công chính của Ta sẽ sớm đến.

Sự cứu rỗi của Ta đang đến.

Cánh tay mạnh mẽ của Ta sẽ mang công bình đến các dân tộc.

Các hải đảo xa xôi trông đợi Ta

và hy vọng nơi cánh tay quyền năng của Ta.

6Hãy nhìn lên bầu trời trên cao,

rồi cúi nhìn dưới đất thấp.

Vì bầu trời sẽ tan biến như làn khói,

và đất sẽ cũ mòn như áo xống.

Vì các dân tộc trên đất sẽ chết như ruồi,

nhưng sự cứu rỗi Ta còn mãi đời đời.

Công chính Ta sẽ không bao giờ tận!

7Hãy nghe Ta, hỡi những người hiểu biết công lý

và được luật pháp Ta ghi khắc trong lòng.

Đừng sợ những lời khinh miệt của loài người,

hay lời lăng mạ của họ.

8Vì mối mọt sẽ ăn chúng như ăn chiếc áo mục.

Sâu bọ sẽ cắn nát chúng như cắn len.

Nhưng sự công chính Ta tồn tại đời đời.

Sự cứu rỗi Ta truyền từ đời này sang đời khác.”

9Lạy Chúa Hằng Hữu! Xin thức dậy, thức dậy mặc lấy năng lực!

Làm mạnh cánh tay phải quyền năng của Ngài!

Xin chỗi dậy như những ngày xưa cũ

khi Ngài chặt Ra-háp51:9 Ai Cập ra từng khúc, con rồng của sông Nin.

10Chẳng phải hôm nay, không phải Chúa

là Đấng đã làm cho biển khô cạn,

và mở đường thoát xuyên qua biển sâu

để dân Ngài có thể băng qua sao?

11Sẽ có ngày, những người được Chúa Hằng Hữu cứu chuộc sẽ trở về.

Họ sẽ lên Si-ôn với lời ca tiếng hát,

mão miện của họ là niềm vui bất tận.

Nỗi buồn đau và than khóc sẽ biến tan,

lòng họ đầy tràn hân hoan và vui vẻ.

12“Ta, phải chính Ta, là Đấng an ủi con.

Vậy tại sao con phải sợ loài người,

là loài tàn úa như hoa cỏ, sớm còn tối mất?

13Vậy mà con lại quên Chúa Hằng Hữu là Đấng Tạo Hóa,

là Đấng đã giăng các tầng trời và đặt nền trái đất.

Chẳng lẽ suốt ngày con cứ sợ quân thù hung bạo áp bức con?

Hay con tiếp tục sợ hãi nộ khí của kẻ thù con sao?

Sự điên tiết và cơn giận của chúng bây giờ ở đâu?

Nó đã đi mất rồi!

14Chẳng bao lâu, tù binh và nô lệ sẽ được phóng thích!

Các con sẽ không còn bị giam cầm, đói khát, và chết chóc nữa!

15Vì Ta là Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của con,

là Đấng tạo sóng bổ ầm ầm.

Danh Ta là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân.

16Ta đã đặt các lời Ta trong miệng con

và Ta sẽ dùng bóng bàn tay Ta che phủ con.

Ta sẽ tạo nên các tầng trời

và lập nên trái đất.

Ta là Đấng đã bảo Si-ôn:

‘Ngươi là dân Ta!’”

17Giê-ru-sa-lem, thức dậy, thức dậy đi!

Ngươi đã uống xong chén đoán phạt của Chúa Hằng hữu.

Ngươi đã uống cạn chén kinh hoàng

cho đến giọt cuối cùng.

18Trong các con trai mà Giê-ru-sa-lem đã sinh ra,

chẳng còn đứa nào cầm tay nó và dẫn dắt nó.

19Ngươi đã bị hai tai họa giáng trên ngươi:

Tàn phá và diệt vong, đói kém và gươm dao.

Còn ai sống sót để chia buồn với ngươi?

Còn ai sống sót để an ủi ngươi?

20Vì con cái ngươi đã ngất xỉu và nằm la liệt trong các đường phố,

như con hươu bị mắc lưới của thợ săn.

Chúa Hằng Hữu đã đổ cơn giận của Ngài;

Đức Chúa Trời đã hình phạt chúng.

21Nhưng bây giờ hãy nghe điều này, hỡi người khốn khổ,

ngươi đang ngồi trong cơn say cuồng,

nhưng không phải say vì rượu.

22Đây là điều Chúa Hằng Hữu Chí Cao,

Đức Chúa Trời và Đấng bảo vệ ngươi, phán:

“Kìa, Ta sẽ cất chén rượu thịnh nộ từ tay con.

Con sẽ không bao giờ phải uống chén thịnh nộ của Ta nữa.

23Thay vào đó, Ta sẽ cho người hành hạ ngươi uống chén thịnh nộ ấy,

là người đã nói với ngươi rằng: ‘Chúng ta sẽ giẫm đạp ngươi trong đất

và bước đi trên lưng ngươi.’”